“Làm sao mà không quan trọng chứ?” Từ Minh gấp lên, nói: “Mặc dù con khổng tước đó không phải sinh vật cấp vương, nhưng nó tương đương với nhị quản gia của Khổng Tước Vương, chuyên xử lý những chuyện vặt, cậu lại đi ăn nó.”
Y bó tay rồi. Rốt cuộc là y đã đưa đến một con quái vật nào vậy? Không phải vì tránh né truy sát mà đến đây sao?
Nhân vật hung tàn như thế mà còn cần chạy trốn sao? Người khác nhìn thấy hắn, hẳn phải trốn trước mới đúng.
“Tôi khuyên cậu nên đi nhanh đi, đừng ở chỗ này thêm nữa.” Từ Minh nói.
“Được, vậy anh giúp tôi sắp xếp, để tôi quay về Thuận Thiên.” Sở Phong thống khoái gật đầu đồng ý.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây