Phí Minh cười cười nói với Phương Chính:
- Có một suy nghĩ thế này, không biết có đúng hay không, tôi nói ra để cùng Bí thư Phương thảo luận nghiên cứu một chút. Thế chế của nước chúng ta là đảng và chính chuyền song song. Tôi cảm thấy thể chế này rất phù hợp với tinh thần triết học. Triết học cho rằng thế giới là do hai bộ phận tạo thành, chính là vi mô và vĩ mô. Tuy nhiên vĩ mô và vi mô ở trên thế giới này lại quá cách xa, phải rất lâu mới họp một lần, bởi nghị viên quá nhiều, ý kiến cũng quá khác nhau, làm không nên chuyện. Kết quả, vĩ mô cũng biến thành vi mô. Chế độ Đảng ủy ở nước ta là một cơ cấu quản lý thường trực, đối với quản lý vĩ mô là rất đúng lúc, hơn nữa lại mạnh mẽ, ưu việt hơn chế độ đại nghị rất nhiều. Tất nhiên, vì thế cũng xuất hiện một vấn đề khác đó chính là giới tuyến mơ hồ giữa giữa vĩ mô và vi mô. Dù sao cả hai đều là cơ cấu quyền lực, hơn nữa quyền lực của Đảng ủy vượt xa chính quyền, tất dễ xảy ra tình trạng có hành động vượt ngoài tầm quyền lực. Đồng thời chính quyền vẫn luôn cố gắng loại bỏ sự kìm hãm gò bó của hòa ước của Đảng ủy, dùng tất cả mọi cách để chống chế vĩ mô. Ở hai trường hợp này, thường lxem người đứng đầu chính quyền và Đảng ủy, người nào có quyền thế cao hơn.
Từ Quân Nhiên nghe thấy những gì Phí Minh nói, liền ngây người một lúc. Cách nghĩ này hắn đã thấy ở một diễn đàn nào đó của hậu thế chính là diễn đàn thảo luận về sự khác nhau cũng như ưu, khuyết điểm của thế chế chính trị ở Trung Quốc và các nước phương Tây. Tuy nhiên bây giờ nghe thấy Phí Minh nói, hắn lại có cảm giác rất kỳ lạ.
Hắn không có phản ứng gì, còn Phương Chính thì rơi vào trạng thái trầm tư, nói thế nào thì những lời này cũng là nói với người đứng đầu Tỉnh ủy.
Sau khi suy nghĩ một hồi, Phương Chính mới từ từ nói với Phí Minh:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây