Rời khỏi phòng làm việc của Trần Tuấn Nho, Từ Quân Nhiên nhếch khéo miệng mỉm cười. Bất kể Trần Tuấn Nho có thăm dò kiểu gì Từ Quân Nhiên cũng không chịu nói ra mục đích của Phương Chính khi khẩn cấp triệu tập cuộc họp ban thường ủy là gì, nguyên nhân rất đơn giản, bởi Từ Quân Nhiên có thể cảm nhận được Trần Tuấn Nho không phải là người có thể giữ được bí mật, cho nên hắn muốn đảm bảo được tính thần bí cho cuộc họp lần này của Phương Chính.
Quả nhiên, Trần Tuấn Nho chỉ biết nhìn vào bóng lưng Từ Quân Nhiên mà mịt mù không rõ phương hướng.
Quyền lực thật sự là một thứ vô cùng tốt, có quyền và không có quyền hoàn toàn khác nhau, mà quyền lực lớn và quyền lực nhỏ cũng khác nhau. Trong cái thời đại dục vọng hóa như ngày nay, chỉ cần trong tay có quyền lực, bất kể là dục vọng gì thì cũng có thể thực hiện được. Quyền lực, không chỉ đơn giản là xuân dược của đàn ông mà nó còn là giấy thông hành của dục vọng. Chính là bởi vì sợ mất đi quyền lực mà mình đang có nên ông ta mới hợp tác với Tưởng Phương Trọng, tiết lộ tin tức phía bên Phương Chính cho ông ta biết, ý đồ muốn ông ta giúp mình tranh đoạt được nhiều quyền lực hơn. Nhưng biểu hiện vừa rồi của Từ Quân Nhiên lại khiến ông ta như rơi vào trong sương mù, ông ta thật sự không biết được Phương Chính muốn làm cái gì.
- Gió thổi mưa giông trước cơn bão!
Trần Tuấn Nho cau mày cảm thán một câu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây