Từ Quân Nhiên không phải kẻ ngốc, một đám lãnh đạo đều ngồi trên xe ở phía sau, còn có Phương Chính, bản thân bắt tay với đám lãnh đạo của thành phố Hải Châu?
Đùa gì vậy!
Từ Quân Nhiên biết, người ta nhiều người như vậy cũng không phải vì một thư ký Tỉnh ủy như mình đến, thể hiện long trọng như thế này, đó là vì nghênh đón Phương Chính người đứng đầu Tỉnh ủy, chứ không phải nhắm vào mình, nếu mình không biết rõ vị trí của bản thân, sẽ rơi vào trong mắt lãnh đạo thành kẻ như thế nào?
Hơn nữa, Triệu Thiên Hữu chào hỏi mình, mình có thể bắt tay ông ta, nhưng người đứng đầu Thành ủy chào hỏi, phía sau thì sao?
Chủ tịch thành phố, phó bí thư Thành ủy, phó chủ tịch thành phố, mười mấy người tiếp theo, chẳng nhẽ mình đều phải bắt tay chào hỏi một lượt? Bắt tay một lượt như vậy, khiến cho người ta cảm thấy, mình thành thủ trưởng rồi? Nếu thực sự bắt cái tay này, nói không chừng còn chưa quay về tỉnh Đông Hải, thông báo gọi hắn quay về thủ đô sẽ được chuyền xuống. Làm cán bộ nhiều năm như vậy, hắn vẫn biết đến chừng mực. Vì thế Từ Quân Nhiên không giơ tay ra chào hỏi Triệu Thiên Hữu, mà khi cách còn mấy bước, liền nói với Triệu Thiên Hữu:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây