Người Trung Hoa rất thích sĩ diện, làm gì cũng thích hoành tráng, khoa trương, chính vì vậy đã hình thành thói quen khi đánh giá một chuyện gì đó thì đều chỉ xem biểu hiện bên ngoài của nó là như thế nào.
Hôm nay Lý Bân đã cho Tổng giám đốc Quách thể diện như vậy mục đích chính là hy vọng Tổng giám đốc Quách có thể cảm nhận được thành ý của mình, tiến tới sẽ bỏ vốn đầu tư vào huyện Nhân Xuyên, chỉ cần như vậy là anh ta đã có đủ thành tích để mọi người nhìn thấy rồi. Tuy anh ta cũng biết việc đầu tư không chỉ là xem qua mặt ngoài mà phải tiến hành khảo sát xem xét tình hình cụ thể của khu vực đó, nhưng hiện tại Lý Bân vô cùng nóng ruột muốn mọi sự thành công mỹ mãn. Dù thế nào đi nữa thì ở trong Ban thường vụ huyện ủy anh ta cũng đã bị Từ Quân Nhiên áp chế quá lâu rồi, giờ nếu muốn khuếch trương quyền lực của mình trong huyện này thì việc tìm kiếm nhà đầu tư là con đường tắt tốt nhất có thể đi.
Chỉ là Tổng giám đốc Quách lại nói ông ấy không thích nhiều người, mà Lý Bân cảm nhận được mình cũng đã đạt được mục đích đề ra, vì vậy liền thuận theo ý muốn của Tổng giám đốc Quách, cho tất cả quay về làm việc của mình.
Chủ tịch đã nói như vậy rồi, mọi người thấy vậy liền nhao nhao đứng dậy rời khỏi phòng họp, trước khi đi Đổng Phương còn rất ngạc nhiên liếc nhìn Từ Quân Nhiên, anh ta thật không thể hiểu nổi rốt cuộc trong hồ lô của Bí thư Từ bán loại thuốc gì.
Từ Quân Nhiên ngồi ở đó, hắn đương nhiên cũng hiểu được dụng ý của Lý Bân là gì, đối với cách làm không phóng khoáng này của Lý Bân trong lòng hắn âm thầm cười mỉa, để cho nhiều người ngồi đây chờ đợi như vậy, ầm ĩ cả một buổi cũng chỉ là muốn bày ra cho nhà đầu tư thấy được cái cảnh tượng hoành tráng này, thật đúng là chẳng có chút dáng dấp nào của người sống trong huyện này cả.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây