Hắn làm như vậy đương nhiên là có lý riêng. Chỉ cần lập cơ chế khen thưởng này thì chắc chắn Vương Mãnh sẽ tiếp nhận phần thưởng, mà đây chính là mục đích của Từ Quân Nhiên. Nếu Vương Mãnh nhận thưởng, đợi đến khi hắn vạch trần đầu tư của Vương Mãnh là đầu tư giả thì cho dù Vương Mãnh có nhảy xuống sông Hoàng hà cũng không rửa sạch được. Đến lúc đó, đừng nói là Vương Mãnh tiến gần chủ tịch thành phố Bối Siêu Quần này nhất, cho dù anh ta có quan hệ với người đứng đầu Tỉnh ủy cũng phải cuốn gói.
Hơn nữa Từ Quân Nhiên đề nghị như vậy cũng không chỉ để thêm tội danh cho Vương Mãnh, dù sao thì nếu chuyện tên đó giở trò đầu tư giả bị bại lộ thì cũng hứng đủ rồi, có thêm tội khác hay không cũng chẳng sao. Quan trọng là Từ Quân Nhiên sắp giành được khoản đầu tư lớn hơn, đến lúc đó, chính sách khen thưởng đã được thực thi thì cũng là chuyện mang lại thể diện cho mình.
Bạch Lâm do dự một chút, cuối cùng vẫn quyết định đồng ý với ý kiến của Từ Quân Nhiên, dù sao thì hiện nay Từ Quân Nhiên ở huyện Nhân Xuyên cũng đại diện cho một thế lực, hắn đưa ra đề nghị, nếu mình trực tiếp phản đối thì có vẻ không thích hợp lắm.
Nghĩ đến đây, Bạch Lâm gật đầu nói với Từ Quân Nhiên:
- Chủ tịch huyện nói rất có lý, mặc dù phương diện phát triển kinh tế của huyện Nhân Xuyên chúng ta đã có chút tiến bộ nhưng nếu so với trình độ phát triển tổng thể của toàn tỉnh, thậm chí cả nước thì vẫn chênh lệch rất lớn. Để cổ vũ mọi người giành tiền đầu tư cho huyện, thực hiện chính sách khen thưởng cũng được. Chủ tịch huyện, anh cảm thấy chính sách khen thưởng nên lập như thế nào thì hợp lý?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây