Nhớ lại mình cùng Đổng Văn Bân ăn bữa cơm này, Từ Quân Nhiên phát hiện vị chủ tịch Đổng này không phải hạng người vừa đâu.
Đương nhiên, hắn cũng là người thông minh. Người ta đã đem cành ô liu vươn ra rồi. Mình nhất định phải là người đón lấy nó.
Cho nên, hôm sau Từ Quân Nhiên lại mời Đổng Văn Bân ăn bữa cơm rau. Bữa cơm này chỉ có hắn và Đổng Văn Bân. Cùng đi còn có Ngô Nhân.
- Tiểu Từ, đã coi cậu không phải là người ngoài nên tôi không khách khí nữa. Huyện Nhân Xuyên được nhận thầu ruộng đất là cơ hội tốt đấy. Nay tôi nhận thấy, dựa vào chính sách này, muốn Nhân Xuyên phát triển hơn nữa thì điều đó có phải dễ dàng hơn không.
Trên bàn rượu, nghe Đổng Văn Bân nói, Từ Quân Nhiên lại một phen ngẩn người.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây