- Chủ tịch Huyện trưởng, tôi biết trong lòng cậu không thoải mái, nhưng chuyện này chúng ta vẫn phải suy nghĩ vì người dân, cậu nói đi?
Bạch Lâm nhìn Từ Quân Nhiên, cười khổ khuyên giải.
Ông ta tất nhiên biết trong lòng Từ Quân Nhiên có tức giận, nhưng việc này đã trở thành dạng này rồi, cho dù trong lòng có tức giận, cũng là việc không có biện pháp. Người dân Trung Hoa là như vậy, không cần nói đến mưu cầu cuộc sống hạnh phúc là bản năng của con người, rất dễ bị người khác lợi dụng đầu độc.
Việc Từ Quân Nhiên gặp ở trấn Đào Hoa, Bạch Lâm cũng nghe người khác nói qua, Vương Mãnh trong chuyện này, thực sự có chút quá phận, vậy mà dám tính kế với Từ Quân Nhiên một chủ tịch huyện, nếu không phải cậu ta là huyện ủy thường ủy, Bạch Lâm sớm đã đối phó y.
Nhưng vì thân phận huyện ủy thường ủy của Vương Mãnh, cũng khiến Bạch Lâm không dám dễ dàng đụng đến y, sợ ném chuột vỡ bình, không chỉ vì quan hệ giữa Vương Mãnh với Liễu Cường, còn vì sau lưng Vương Mãnh, có sự ủng hộ của một lãnh đạo nào đó trong thành phố, dù sao làm đến vị trí này, đã là cán bộ cấp chủ tịch huyện, sau lưng ai không có sự ủng hộ của nhân vật lớn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây