Đối với Từ Quân Nhiên mà nói, chuyện thích làm nhất trong ngày nghỉ, đại để là nằm ườn trên giường.
Sau khi Từ Quân Nhiên rửa mặt xong, bụng thấy hơi đói, hôm qua đã dặn Lâm Vũ Tình bảo chị giúp việc không cần nấu nướng cho mình, dĩ nhiên sẽ không có sẵn bữa sáng. Mở tủ lạnh ra nhìn sơ qua, cũng chẳng có gì có thể bỏ bụng được, Từ Quân Nhiên nhíu mày, năm ngoái từ khi Lâm Vũ Tình sắp xếp cho mình một chị giúp việc nhà quê xong, trong tủ lạnh của mình hiếm khi có thực phẩm đông lạnh và mì ăn liền.
Giúp việc Lâm Vũ Tình tìm, là một phụ nữ nông thôn bình thường, chồng đi làm thuê ở huyện, hai người đều là những nông dân thành thật, bình thường sống không kiêu căng, không ai biết họ sống ở tầng dưới nhà Chủ tịch huyện. Đương nhiên, nhà là do Lâm Vũ Tình mua cho, còn chuyển hộ khẩu con gái hai người lên thành phố. Lấy cớ là Lâm Vũ Tình rất thích cô bé.
Đối với Lâm Vũ Tình mà nói, đây chẳng qua là tiện tay thôi, tài sản của cô sớm đã phải dùng con số trăm triệu để tính rồi.
“Cốc cốc cốc”. Từ Quân Nhiên bước xuống lầu gõ cửa nhà chị giúp việc, chờ một buổi trời không ai lên tiếng. Từ Quân Nhiên lại gõ cửa thêm vài cái nữa, đợi một lúc, nghĩ chắc chị giúp việc Trương không có nhà, đang định trở lên lầu thì nghe thấy giọng nói lười biếng “Ai đấy?” sau đó là tiếng bước chân lẹp xẹp. Cửa nhà mở ra một chút, lộ ra khuôn mặt già nua của chị Trương, thấy Từ Quân Nhiên chị Trương vội vàng mở cửa, bối rối hỏi:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây