Ở một nơi như Trung Hoa, trưởng thành có nghĩa là biết che đậy những góc cạnh và sắc nhọn của mình đi. Thế nên Từ Quân Nhiên có thể thấy những người đang ngồi đây vẫn chưa được coi là trưởng thành.
Đối với hắn, Lâm Viễn thực sự không có gì đáng để so sánh với mình. Thậm chí, hắn còn chẳng có hứng xử lý đối phương. Hắn chẳng muốn lộ thân phận của mình ra vì trong suy nghĩ của mình, hắn không cùng đường đi với họ.
Lúc này, phục vụ đã mang đồ ăn lên. Đồ ăn rất thịnh soạn. Thôi Tú Anh nhìn Từ Quân Nhiên bằng vẻ sốt ruột. Cô vội vàng nói:
- Đồ ăn tới rồi, mọi người ăn đi.
Lâm Viễn cười gật đầu, nói:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây