Từ Quân Nhiên nhìn Điền Hồ, nói:
- Anh không cần cám ơn tôi, lão Điền, không giấu gì anh, với tình hình hiện tại, nói không chừng, chuyện lần này lại là tôi hại anh.
Điền Hồ ngây người một lúc, hơi ngạc nhiên nhìn Từ Quân Nhiên, vẻ mặt khó hiểu. Chủ tịch huyện đề bạt mình, sao lại nói là hại mình? Mặc dù hiện tại bên ngoài người ta đều biết mình là tâm phúc của Chủ tịch Từ, nói không chừng có người còn mượn thời cơ ngáng chân mình, nhưng Điền Hồ thì cho rằng, cái này chẳng vấn đề gì.
Từ Quân Nhiên thấy vẻ không để tâm của Điền Hồ, mở miệng định nói gì, lại không nói nữa. Lời hắn nói là thật. Hiện tại tình huống của mình, nhìn bên ngoài tưởng là một Chủ tịch huyện thoải mái dễ chịu, nhưng trên thực tế Chủ tịch huyện như mình sớm đã thành cái đinh trong mắt rất nhiều người. Trong đám tâm phúc của mình, Hoàng Hải ở văn phòng chính quyền huyện, có mình làm chỗ dựa, người bên cạnh không làm khó được anh ta. Diệp Hữu Đạo thì càng không cần nói, cục Công an huyện hiện tại bị y moi ruột thành cái thùng sắt rỉ. Vốn dĩ y uy vọng cực cao ở Cục huyện, giờ lại thành Cục trưởng cục Công an, hiện tại cục Công an cả huyện Phú Lạc dùng lời của Diệp Hữu Đạo mà nói, ngoài lời của Chủ tịch huyện Từ Quân Nhiên, lời người khác, căn bản cũng vô ích.
Cho nên, Điền Hồ vừa đảm nhiệm chức cục trưởng Cục thương nghiệp, cho dù trong hệ thống của Từ Quân Nhiên, pháo đài khá dễ công phá. Thậm chí Từ Quân Nhiên có thể tượng tượng ra, trong một thời gian ngắn, về mặt công tác, Điền Hồ chắc chắn sẽ gặp phải khó khăn không nhỏ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây