Ánh trăng bao phủ khắp phòng, Từ Quân Nhiên tựa vào đầu giường, ngậm điếu thuốc lá, thỉnh thoảng nhả ra một vòng khói.
Ngón tay nhẹ nhàng gõ bàn trà bên cạnh giường, lông mày Từ Quân Nhiên nhíu lại, hắn đang suy nghĩ, suy nghĩ xem bản thân nên sắp xếp huyện Phú Lạc thế nào.
Bên cạnh Từ Quân Nhiên, Vương Hiểu Nhu tóc đen nhánh ghé lên ngực người đàn ông, trên mặt cô còn dư vị sung sướng cực độ, rất rõ ràng là dư âm sau khi mây mưa. Da thịt trắng nõn còn có chút ửng hồng, thậm chí còn có chút thở dốc.
Ngẩng đầu nhìn Từ Quân Nhiên, trong lòng Vương Hiểu Nhu không khỏi dâng lên một cỗ mật ngọt, ngọt ngào cùng kiêu ngạo, người đàn ông này là của mình, chủ tịch huyện hai tư tuổi, đúng là con cưng của trời.
Chỉ có điều, nhìn kỹ sắc mặt Từ Quân Nhiên cô phát hiện, biểu tình của người yêu lúc này có tâm sự nặng nề, hình như có chút mệt mỏi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây