Trần Bưu nhớ rõ, khi đó là tháng bảy, thời tiết còn rất nóng, vào một ngày trời tối, đại khái đã độ khoảng hơn nửa đêm, Trần Bưu cùng một phạm nhân khác, bị quản giáo đánh thức, cùng bị bịt mắt đưa lên xe tải.
Vốn dĩ Trần Bưu cho rằng, đây là đưa bọn họ đi ngục giam, nhưng trong quá trình y phát hiện, trong những phạm nhân này, lại có cả người vừa bị giam chưa được vài ngày, điều này khiến cho ông ta bị chột dạ.
Trong chiếc xe tải lớn tổng cộng chứa hai mươi mốt phạm nhân, đi từ từ không biết đi qua quãng đường xa như thế nào, mãi cho đến trời tờ mờ sáng mới dừng lại, lúc xuống xe Trần Bưu liếc chung quanh một cái, không ngờ phát hiện ở đây hóa ra phía Bắc của mỏ than Hồng Tinh, ước chừng cách nhà của y không quá mười mấy dặm.
- Chẳng lẽ muốn xử bắn mình sao?
Trần Bưu trong lòng nói thầm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây