Nam Cực Hải sắc mặt thoáng có chút rét run.
“Giữ mồm giữ miệng một chút, nơi này là Miêu Cương, không phải là Thần Châu Trung Thổ của các ngươi!”
Minh Thừa hắc hắc cười một tiếng xấu xa, nói:
“Trái tim pha lê sao? Ngươi quấy rầy chuyện của lão tử, lão tử còn chưa động thủ dạy dỗ ngươi đã coi như là tiện nghi cho ngươi lắm rồi, ngươi vẫn còn ở chỗ này lắm mồm lắm miệng!”
“Hừ! Hai người bọn họ, chính là người của Miêu Cương chúng ta, ai cho ngươi được quyền xuống tay với bọn họ “
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây