Thần Toán Tiểu Manh Phi Siêu Hung Dữ

Chương 67: Người này, đã là của ta rồi

Chương Trước Chương Tiếp

Không đợi Ngụy Hương Ngưng nổi giận, Cơ Trăn Trăn tiếp tục nói: “Ồ đúng rồi, vấn đề của Ngụy nhị tỷ tỷ vừa rồi, bây giờ ta có thể trả lời tỷ.”

“Ta trước kia là mắc bệnh lạ không lớn lên được, nhưng bây giờ bệnh của ta đã khỏi, sau này sẽ càng ngày càng cao, càng ngày càng xinh đẹp.”

“Ngụy nhị tỷ tỷ gọi ta là người lùn tuy khó nghe nhưng ta biết Ngụy nhị tỷ tỷ không có ác ý, giống như ta vô tình nói lời thật lòng cảm thấy dung mạo Ngụy nhị tỷ tỷ già dặn, Ngụy nhị tỷ tỷ chắc chắn giống như ta, có tấm lòng rộng lượng, sẽ không vì chuyện nhỏ này mà tức giận.”

Ngụy Hương Ngưng một bụng tức giận sắp phun trào lại bị nàng ta cứng rắn nuốt xuống.

Nếu nàng ta nổi giận tại chỗ, chẳng phải là chứng minh nàng ta nhỏ nhen sao?

Nhưng cứ như vậy mà nuốt cơn tức này xuống, cũng tuyệt đối không thể!

Nghĩ đến điều gì đó, Ngụy Hương Ngưng lập tức cười, nàng ta nói bằng giọng điệu mỉa mai: “Còn chưa chúc mừng đại hôn của Cơ Bát muội muội. Không Ly công tử mỹ danh lan xa, Cơ Bát muội muội có ánh mắt rất tốt, chỉ là thân hình nhỏ bé này của muội muội, e là không thể...”

Nói đến đây, Ngụy Hương Ngưng che miệng cười: “Nhìn miệng của ta này, sao có thể nói chuyện này trước mặt mọi người chứ.”

Cơ Trăn Trăn cũng học theo bộ dáng của nàng ta, nàng vênh ngón tay nhỏ nhắn che miệng, cười hì hì nói: “Ôi chao, có gì mà không thể nói, ta còn tưởng rằng mục đích của ta ai cũng biết, tuy ta không ăn được nhưng ta có thể sờ, ta thích nhất là cưới người về nhà để ngắm, mỗi ngày ta chỉ cần nhìn khuôn mặt của Không Ly là có thể ăn thêm một bát cơm ~

Người này bây giờ đã là của ta, sau này ai còn dám nhớ thương phu quân nhà ta, đó chính là không biết xấu hổ.”

Trong mắt Ngụy Hương Ngưng hiện lên một tia xấu hổ.

Nàng ta tự nhiên cũng đã từng nhớ thương Không Ly công tử.

Ánh mắt của nàng ta cao cũng là vì Không Ly công tử.

Sau khi nhìn thấy nam tử tuấn tú xuất trần như Không Ly công tử, làm sao những nam tử khác có thể lọt vào mắt nàng ta.

Nhưng để nàng ta gả cho Không Ly công tử, vậy thì tuyệt đối không thể.

Không Ly công tử quả thật nổi danh, dung mạo cũng là hiếm thấy trên đời, đáng tiếc lại không có quyền không có thế, người nhà tuyệt đối sẽ không đồng ý nàng ta gả cho Không Ly công tử.

Hơn nữa, Ngụy Hương Ngưng cũng lo lắng các tỷ muội sẽ chê cười nàng ta.

Những đích nữ cao quý như bọn họ, trong lòng nghĩ thì nghĩ, nếu thật sự kết thân, vẫn sẽ tìm con cháu thế gia môn đăng hộ đối.

Nhưng ai cũng không có được, ngược lại sẽ cân bằng tâm lý.

Một công tử tựa trích tiên như vậy, vẫn nên thanh tâm quả dục, thuộc về tất cả mọi người.

Nhưng Ngụy Hương Ngưng không ngờ, giữa đường lại xuất hiện Cơ Bát Nương.

Tiểu thổ phỉ Cơ Bát Nương này lại còn dùng chiêu trò cường thủ hào đoạt, để Không Ly công tử ở rể Cơ gia!

(*) Cường thủ hào đoạt: Cưỡng ép, chiếm đoạt.

Một người như gió mát trăng sáng như vậy, cứ như vậy bị nàng hủy hoại!

Thật đáng hận, thật đáng giận!

Ngụy Hương Ngưng cười lạnh một tiếng: “Không Ly công tử chỉ được cái mã ngoài, cũng chỉ có Cơ Bát muội muội coi hắn như bảo bối.”

Nói xong lời này, Ngụy Hương Ngưng đột nhiên phát hiện, không khí dường như có chút kỳ quái.

Vốn dĩ xung quanh cũng rất yên tĩnh, nhưng không hề yên tĩnh như vậy, giống như trong nháy mắt tất cả âm thanh đều biến mất không thấy tăm hơi.

Ngụy Hương Ngưng nhìn sang bên cạnh, không khỏi ngẩn ra.

Mọi người đều nhìn chằm chằm vào một chỗ nào đó.

Không biết từ lúc nào, trên hành lang không xa xuất hiện thêm một người.

Trên hành lang màu đỏ, nam tử đầu đội ngọc quan, mặc một bộ y phục màu trắng vừa tao nhã vừa sang trọng, thân hình cao lớn, mấy cây bạch ngọc lan gần đó như đang đùa giỡn với ánh nắng, ánh nắng chiếu xuống mặt đất cũng in bóng lên người hắn.

Sau một thoáng dừng lại, nam tử chậm rãi bước tới, giống như mang theo làn gió mát xua tan mùi hương của hoa.

Gió thổi qua, cành hoa lay động, ánh sáng và bóng cây nhảy múa, nam tử dung mạo tuấn tú vô cùng, nhưng ánh mắt lại lạnh lùng như trăng.

Vào khoảnh khắc đó, tựa như thần tiên trên trời giáng xuống trần gian.

Ngụy Hương Ngưng nhìn chằm chằm người nọ.

Những tiểu thư khuê các khác trên bàn tiệc cũng nhìn chằm chằm người nọ.

Là... Không Ly công tử.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)