Bát tự ngày sinh là chuyện riêng tư của mỗi người, sẽ không phải ai cũng biết, nhưng bát tự ngày sinh của quý nhân như hoàng đế, hoàng tử thì không tính là chuyện riêng tư.
Chỉ cần cố ý dò hỏi, rất dễ dàng liền có thể dò hỏi được.
Tích Thạch trước đó không muốn đưa tiền xem bói, lúc này lại nghĩ thông suốt, hắn chủ động đưa một túi bạc vụn đã tích cóp được, còn nói ra bát tự ngày sinh đã khắc sâu trong lòng.
Cơ Trăn Trăn nhướng mày, ngữ khí khẳng định: “Người này mệnh quý, cả đời thuận buồm xuôi gió, hẳn là con cháu hoàng tộc, kết hợp với tình hình hiện tại, vậy chính là một vị hoàng tử được sủng ái.”
Nếu không phải không quen thuộc với những người trong hoàng thất, bát tự ngày sinh này vừa đưa ra, nàng liền đã biết là vị hoàng tử nào.
Nhưng, mười năm trước đã bắt đầu nhúng tay vào chuyện triều chính, nghĩ đến bây giờ tuổi cũng không nhỏ, hẳn là hoàng tử đứng hàng đầu.
Lúc này mọi chuyện đã rõ ràng.
Chính là vị hoàng tử này và người thuộc phe cánh của hắn ta đã hại chết phụ thân của Tích Ngọc Tích Thạch, còn liên lụy đến cả cửu tộc.
Đương nhiên, người phán quyết cuối cùng chính là đương kim Thánh Thượng.
Vị lão hoàng đế cần cù chính sự, coi trọng danh tiếng này, bất kể là bị người ta lừa gạt, hay là có nguyên nhân khác, hắn ta ở trong vụ án này quả thật là một tên đao phủ.
Tích Ngọc cụp mắt xuống, giọng nói ôn nhu mang theo vài phần lạnh lẽo: “Chủ mẫu xem rất chuẩn, quả thật là một vị hoàng tử.”
Cơ Trăn Trăn cũng không vòng vo, nói ngắn gọn: “Người này năm sau gặp phải kiếp nạn chết người.”
Tích Ngọc Tích Thạch nghe vậy, hai mắt đều trừng to.
Năm sau? Kiếp nạn chết người?
Ha ha, trời xanh có mắt!
Đợi người này vừa chết, quan viên thuộc phe cánh của hắn ta, còn có những mưu sĩ đã giúp hắn ta bày mưu tính kế cũng sẽ không sống yên ổn!
Tuy rằng lúc đầu khi đầu nhập vào công tử, công tử liền đã đáp ứng sớm muộn gì cũng sẽ giúp bọn họ báo thù cho cả tộc, nhưng Tích Ngọc Tích Thạch vẫn rất sốt ruột.
Bọn họ không phải là không tin tưởng vào bản lĩnh của công tử, mà là kẻ thù quá mạnh, cho dù công tử có trí tuệ hơn người, cũng khó có thể chống lại.
Đây là một chuyện lớn cần phải mưu tính lâu dài và ẩn nhẫn chờ đợi.
Bây giờ biết được kẻ thù mà bọn họ hận nhất, hai ngọn núi lớn nhất, một người năm sau sẽ chết, một người chỉ cần đợi ba năm, bọn họ còn có gì phải lo lắng!
Cẩu hoàng đế bây giờ thân thể cường tráng, nhưng lại không sống qua được ba năm, hoặc là bị mấy đứa nhi tử của hắn ta chọc tức đến sinh bệnh, hoặc là chết bất đắc kỳ tử.
Ha ha ha ha...
Tỷ đệ hai người càng nghĩ càng vui mừng, càng nghĩ càng hả hê.
Điều khiến Cơ Trăn Trăn bất ngờ cũng chính là điểm này, nghe cha nàng nói, lão hoàng đế thân thể rất tốt, sống thêm mười năm cũng không thành vấn đề.
Nhưng không có chuyện gì là tuyệt đối, điều kiện y tế thời cổ đại không tốt, nếu không cẩn thận, bệnh đến như núi đổ, đột nhiên bệnh nặng cũng là điều có thể xảy ra.
Xem ra, cuộc chiến đoạt ngôi vị này mấy năm nay sẽ rất kịch liệt.
Đợi Tích Ngọc Tích Thạch rời đi, Cơ Trăn Trăn đổ tiền xem bói mà hai người để lại ra.
Túi tiền này cho dù có thể đựng được bao nhiêu cũng không đựng được năm mươi lượng bạc vụn, huống chi bên trong còn có tiền đồng.
Quả nhiên, Cơ Trăn Trăn rất nhanh liền tìm được hạt đậu vàng, số lượng còn không ít.
Cơ Trăn Trăn cười híp mắt, đều chọn ra hạt đậu vàng bỏ vào túi tiền của mình, số bạc vụn còn lại thì thưởng cho Trúc Y và Tiêm Liễu.
Hai nha hoàn lúc đầu còn từ chối, sau đó biết được tính tình của tiểu chủ tử liền nhận hết.
Đợi lúc cần phải lo liệu, bọn họ sẽ tự mình bỏ tiền, không cần tiểu chủ tử phải tốn kém.
Sau khi được nha hoàn chu đáo hầu hạ tắm rửa sạch sẽ, Cơ Trăn Trăn thay một bộ y phục rộng rãi, khoanh chân bắt đầu ngồi thiền.
Trên giường được trải một lớp đệm dày, tiểu cô nương mũm mĩm đáng yêu như tiên đồng nhắm mắt lại, thân thể thẳng tắp, bàn tay nhỏ đầy thịt xoay chuyển, lòng bàn tay hướng lên đặt trên đầu gối.
Duy trì tư thế này bất động suốt một canh giờ, Cơ Trăn Trăn cũng không mở mắt ra, nàng trực tiếp nghiêng đầu ngã xuống giường, chân ngắn nhỏ quơ lấy chăn, lăn qua lăn lại, đem bản thân cuộn tròn trong chăn, thành công biến thành một con sâu béo.
Sau đó chưa đến ba giây, Cơ Trăn Trăn liền phát ra tiếng ngáy đáng yêu.