Cơ Trăn Trăn hai tay nắm lấy bàn tay to của Không Ly, trong mắt nàng có ánh nước: “Ly lang, ta đã khiến chàng lo lắng rồi, vì chàng đã đợi ta trong gió đêm lâu như vậy, ta quyết định tha thứ cho chàng.”
Không Ly mỉm cười ôn hòa: “Ta đã tự kiểm điểm rồi, chuyện ban ngày quả thật là ta không đúng, Trăn Nương tức giận cũng là chuyện bình thường.”
Nói xong, hắn đưa tay ôm Cơ Trăn Trăn vào lòng: “Trăn Nương bình an vô sự, ta liền yên tâm. Đêm đã khuya, chúng ta mau về phòng nghỉ ngơi.”
Cơ Trăn Trăn quả thật rất mệt mỏi, nàng ngoan ngoãn đưa tay nhỏ ôm cổ hắn, nàng lười biếng ngáp một cái: “Được rồi, Ly lang, chàng ôm ta lên giường.”
“Trăn Nương, sao người nàng lại lạnh như vậy?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây