“Không Ly công tử, chàng thật sự thành thân với Bát nương tử của Trấn Quốc Công phủ sao? Ta nghe nói Trấn Quốc Công phủ làm việc rất bá đạo, chàng có phải là bị, bị ép buộc không?” Tiểu nương tử táo bạo kia muốn nói lại thôi mấy lần, cuối cùng nàng ta đỏ mặt hỏi.
Không Ly nhíu mày, hắn thản nhiên nói: “Tại hạ là tự nguyện, Trăn Nương hiền lành, thục đức, có thể cưới nàng ấy làm thê tử là phúc khí của ta.”
Trần Sương: Hiền lành?
Trần Tuyết: Thục đức?
Công tử, tuy rằng chúng ta phải tị hiềm, nhưng cũng không cần phải nói dối trắng trợn như vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây