Đời này của Cơ Trăn Trăn quả là đầu thai quá tuyệt. Cha nàng là Trấn Quốc Công có uy danh lừng lẫy, bảy người ca ca đều là tiểu bá vương, còn phu quân trên danh nghĩa lại là Không Ly đại sư tựa trích tiên. Ô hô hô, tháng ngày trôi qua thật sung sướng.
Vào một ngày nọ, Cơ Trăn Trăn đã thức tỉnh được Thiên Nhãn nửa vời. Nàng biết được phụ thân của mình chính là một kẻ phản diện ngày ngày mưu đồ tạo phản, phía sau còn có một đám tiểu phản diện đang rục rịch. Thế nhưng sau này sự việc bại lộ, Cơ gia sẽ bị tru di cửu tộc, kết cục rất thê thảm.
Để bảo vệ cả nhà già trẻ, Cơ Trăn Trăn đành phải làm lại nghề cũ. Nàng xem bói, xem tướng, trừ tà, tìm long huyệt. Danh tiếng hung dữ mà đáng yêu của nàng truyền xa, thế gia quyền quý đều tìm tới cửa cầu xin.
Chỉ là, phu quân trên danh nghĩa càng nhìn càng giống đại phản diện âm hiểm sau này sẽ xử lý cẩu hoàng đế rồi tự mình lên ngôi.
Một nam nhân quân tử đoan chính, ôn hòa như ngọc nào đó véo véo khuôn mặt bánh bao của nàng, mỉm cười ôn hòa: “Phu nhân, đêm đã khuya, nên đi ngủ thôi.”
Cơ Trăn Trăn: “Hứ! Đồ ngụy quân tử! Ta muốn trả hàng!”