“Hả?” Lời này làm cho Trương Tấn Cương nghe cực kỳ hài lòng thoải mái, liền nói đùa: “Sao lại giống như lúc phỏng vấn vậy, tôi giờ đã biết năm đó khi phỏng vấn cậu, chủ khảo vì sao lại cho cậu điểm cao như vậy, thậm chí còn gánh vác áp lực thẩm tra, chỗ này cũng không phải chỉ một mình tôi.”
“Tôi biết cậu nói là thật lòng, nhưng cũng không phải toàn bộ cảnh sát đều có giác ngộ như vậy.”
“Thật sự là không có nhìn lầm cậu.”
Trần Ích cười nói: “Cảm ơn Trương cục khích lệ.”
Trương Tấn Cương ừm một tiếng: “Được rồi, cậu đi làm đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây