Cơn giận qua nhanh, mặt Vạn Thụy tái mét, tự trào: “Không sao… Tôi đã thành ra thế này rồi, ai bảo tôi ngày xưa phá hủy cha anh ta? Anh ta muốn trả thù, tôi nhận.”
Trần Ích hỏi: “Tại sao ông không buôn ma túy cùng anh ta?”
“Buôn ma túy?” Vạn Thụy giọng càng khàn, “Nghiện và buôn là chuyện khác, bị bắt buôn là chết, tôi không gan dạ đến vậy.”
Trần Ích hỏi: “Ông biết gì về Chung Lệ Vân?”
Vạn Thụy: “Có quyền có thế, anh hùng phòng chống ma túy Đông Lê.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây