Trần Ích nói: “Bước đầu phán đoán là tử vong ngoài ý muốn, nhưng còn tồn tại điểm đáng ngờ khác, chúng tôi cần xâm nhập điều tra một chút.”
“Cho nên, tới nơi này là hy vọng Chu quản lí, có thể trả lời mấy vấn đề của chúng tôi.”
Chu Chi Nguyệt trên mặt không còn nụ cười, mất đi lạnh nhạt vốn có, sau khi đứng một hồi, mới chậm rãi ngồi xuống.
Trần Ích đợi một hồi rồi nói: “Xin hỏi cô quen biết với Đường Nhất Bình là khi nào?”
Chu Chi Nguyệt nâng tay day day trán, nhẹ giọng nói: “Quen biết từ rất sớm, khoảng mười năm trước.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây