Nửa tiếng sau, họ rẽ vào một con đường nhỏ quanh co, hai bên đường là những cây cối xanh tươi, ánh sáng mặt trời xuyên qua kẽ lá dày đặc tạo ra những vệt sáng loang lổ, đẹp mê hồn.
Dù đang điều tra vụ án nhưng cũng không bỏ lỡ việc thưởng ngoạn, hai người chậm lại cùng nhau chiêm ngưỡng vẻ đẹp của thiên nhiên.
Ra khỏi con đường nhỏ, trước mắt là dòng suối núi, nước suối trong vắt nhìn thấy đáy có thể uống, nhưng Trần Ích và Phương Thư Du không dám thử, nếu uống vào bị đau bụng, giữa núi không có thôn xóm thì rất phiền phức.
Cả hai có chút mệt, ngồi nghỉ bên bờ suối, phóng tầm mắt ra xa chỉ thấy cảnh đẹp, không thấy bóng người.
Trần Ích còn tưởng gặp được dân thôn lên núi hái thuốc, xem ra mình nghĩ nhiều rồi, trên bản đồ có một ngôi thôn gần đó, có thể dân thôn không sống dựa vào núi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây