“Tẩu Âm Nhân... Thật hoài niệm cái tên này.”
Giọng nói của Lâm mù loà khàn đặc, the thé, như thể cổ họng vừa bị thứ gì đó cào xé.
Khi nói ra những lời này, trong giọng nói của lão dường như ẩn chứa một loại cảm xúc khó tả, như thể đang hồi tưởng lại một chuyện cũ đã rất xa xôi.
“Tiểu nha đầu, nếu muốn cứu phụ thân của ngươi, hãy đi theo ta.”
Lão nhếch miệng cười, để lộ hàm răng đen kịt: “Địa Phủ, ta quen thuộc lắm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây