Trương Cửu Dương khoát tay, cười nói: “Đại Ngốc Xuân, tuy ngươi thần trí không minh mẫn, nhưng trời sinh chất phác, có lòng thành, không tạp niệm, rất thích hợp tu luyện thuỵ công của ta.”
Tiểu Ngọc mừng rỡ, vội ra hiệu cho tướng công quỳ lạy bái sư.
“Đừng bái, ta không thích người khác quỳ lạy, cũng không muốn làm sư phụ của ai. Chỉ là thấy hữu duyên, tiện tay truyền cho ngươi, còn tu luyện đến đâu là do tạo hoá của ngươi.”
“Đương nhiên, ta cũng có điều kiện.”
Tiểu Ngọc ánh mắt kiên định: “Ân công cứ nói, dù thế nào chúng ta cũng sẽ cố gắng làm được!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây