“Mấy ngày trước, người của Sơn Quân phát hiện ra ta, tuy đã giết được bọn chúng nhưng ta cũng bị thương nặng, hôn mê bất tỉnh, khiến tướng công phải mạo hiểm lên núi hái thuốc cho ta...”
Giọng nàng bi thương, nhất là khi nhìn thấy người tướng công trước kia yêu thương nàng như mạng giờ đây lại đứng sững như tượng gỗ, không dám đến gần, lòng nàng càng thêm đau xót.
“Lão hòa thượng đó trông như thế nào? Có phải quanh người toàn mây khói không?”
Điều khiến nàng bất ngờ là, vị đạo nhân có vẻ rất lợi hại này không hề trách mắng nàng mà lại hỏi về lão hòa thượng kia.
“Bẩm tiên trưởng, ta nhìn rất rõ, lão hòa thượng đó không có mây khói quanh người, hắn trông...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây