Trương Cửu Dương kìm nén sự kích động trong lòng, cầm lấy cây ngọc như ý trên bàn, nhẹ nhàng vén khăn voan đỏ của tân nương.
Một khuôn mặt xinh đẹp hiện ra trước mắt, nhưng đôi mày thanh tú lại cau lại, đôi mắt phượng long lanh ngấn lệ khiến men rượu trong người hắn như bốc hơi hết.
“Nhạc... Nhạc Linh?!”
Trương Cửu Dương giật nảy mình, hỏng rồi, sao mình lại thành thân với Nhạc Linh thế này?
Sau này còn làm sao đi thanh lâu nữa đây?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây