Cạch...
Cửa sổ bị gió thổi tung ra, dưới ánh trăng sáng rọi, một bóng người đứng bên cửa sổ, dáng người cao ráo, khuôn mặt tuấn tú, đôi mắt trong sáng như sao khiến người ta ấn tượng sâu sắc.
“Trương, Trương đạo trưởng?”
Thôi đại công tử lộ ra nụ cười gượng gạo, có chút lúng túng đặt rượu thịt xuống.
Trương Cửu Dương khẽ thở dài, nói: “Thôi công tử, ta đến lấy thứ mà phụ thân ngươi đã đồng ý, một gốc nhân sâm ba trăm năm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây