Nhạc Linh nhìn hắn, thản nhiên nói: “Cách này của ngươi không tồi, vừa tránh được xung đột, vừa đạt được mục đích.”
Trương Cửu Dương mỉm cười: “Vậy nên nghe ta là đúng rồi.”
“Đúng là không sai, nhưng mà...”
Giọng Nhạc Linh đột nhiên lạnh xuống, tay đặt lên chuôi đao bên hông. Dù không cố ý vận chuyển pháp lực nhưng vẫn tỏa ra một luồng uy áp vô hình.
Nhìn nụ cười đắc ý trên mặt Trương Cửu Dương, nàng hừ nhẹ một tiếng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây