Hắn bỗng nhiên ý thức được, Địa Phủ dường như là một kho báu chưa được khai phá, chỉ riêng một mảnh hoa Bỉ Ngạn đã có thể giúp hắn rất nhiều. Đương nhiên, Địa Phủ cũng đầy rẫy nguy hiểm, lần này A Lê nếu không có kinh nghiệm của Nhị gia truyền thụ, e rằng cũng khó có thể trở về.
“A Lê, Địa Phủ rốt cuộc trông như thế nào?”
Trương Cửu Dương có chút tò mò, hắn đã từng đi qua Diêm Phù sơn - nơi giao giới Âm Dương, nhìn thấy Hoàng Tuyền, nhưng cũng chỉ là ở khu vực bên ngoài, chưa từng tiến vào Địa Phủ thực sự.
A Lê suy nghĩ một chút rồi nói: “Ban đầu ta trôi dạt theo một dòng sông màu vàng, à đúng rồi, trong sông còn có một loại quái vật giống khỉ lông đỏ nữa.”
“Sau đó ta nhìn thấy một cây cầu, liền đi lên đó, sau đó thì trước mắt tối sầm lại, chỉ còn lại hai màu đen trắng, xung quanh toàn là sương mù, không nhìn rõ thứ gì, mãi cho đến khi ta đọc tên của Đỗ gia gia, xác định phương hướng của ông ấy...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây