Trương Cửu Dương có chút hối hận, hắn không muốn gây ra cảnh lũ lụt, khiến người dân huyện La Điền thiệt mạng vì nén hương của mình, lương tâm hắn sẽ day dứt cả đời.
Bị uy thế của lôi long chấn nhiếp, đám âm binh không dám tiến lên nữa, nhưng trong màn sương trắng vẫn không ngừng xuất hiện thêm âm binh, dường như không bắt được bọn họ thì quyết không bỏ cuộc.
Bạch Long dường như bị chọc giận, sừng rồng ngưng tụ hơi nước, dường như muốn tạo thành cơn sóng thần nhấn chìm tất cả.
Nhưng đúng lúc này, Trương Cửu Dương lại cầm một nén hương lên, định tiếp tục thắp hương, ngăn cản nàng nhấn chìm huyện La Điền.
Trong mắt Bạch Long hiện lên vẻ bất đắc dĩ, hơi nước trên sừng rồng cũng dần tan biến. Một giọng nói lạnh lùng, trong trẻo như ngọc vang lên bên tai Trương Cửu Dương: “Đừng có thắp hương nữa, ta ăn không hết đâu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây