Trương Cửu Dương chợt hiểu, chả trách đám Âm binh kia giết mãi không hết, hóa ra màn sương trắng này chính là mấu chốt!
“Minh vụ còn có thể che mờ giác quan của tu sĩ, đảo lộn không gian âm dương. Tên kia đã lạc mất phương hướng, sắp tiến vào địa bàn của Âm phủ rồi.”
Trương Cửu Dương giật mình, hèn gì Lý Diễm vẫn chưa xuất hiện. Hơn nữa, sau khi chạy ra khỏi pháp trường, hắn phát hiện cảnh vật xung quanh có chút kỳ lạ, dường như không còn là La Điền huyện nữa. Màn sương trắng này có khả năng làm rối loạn không gian, khu vực bị nó bao phủ chẳng khác nào một mê cung, cho dù là tu sĩ cũng mất đi cảm giác về phương hướng, chỉ cần đi sai một bước là có thể lạc vào nơi nào không biết chừng.
Nghĩ đến đây, Trương Cửu Dương không khỏi kinh hãi.
Lời đầu lâu nói không sai, tên Thiên can thứ tám kia căn bản không hề muốn để hắn sống sót! Nhiệm vụ này chẳng khác nào một nhiệm vụ tự sát!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây