Lúc này cũng đã gần giữa trưa, Lưu bà bà thấy sắc mặt Xảo Thư có chút uể oải, lập tức nói: “Chưa cần đi vội, chúng ta tìm một chỗ có bóng râm ngồi nghỉ một lát đi, sẵn tiện uống nước và ăn một chút gì đó.”
“Bà ơi, đằng kia có một chòi nghỉ mát.”
Vương Bản Nhi chỉ vào nơi cách đó không xa nói lớn.
Xảo Như thì ngoan ngoãn lại đỡ Lưu bà bà đi về phía chòi nghỉ mát.
Sau khi đến chòi nghỉ mát, Xảo Như hiểu chuyện dùng ống tay áo quét bụi trên băng ghế đá.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây