“Cô nãi nãi, ngươi đừng kêu, lão yêu bà Lý Mạc Sầu kia ở ngay phía sau, chúng ta đi mau.”
Dương Quá đè lại Lục Vô Song đang giãy giụa, nhanh chóng nhỏ giọng giải thích.
Thì ra, vừa rồi hắn đã nhìn thấy Lý Mạc Sầu, cho nên mới thất kinh như vậy.
Lục Vô Song nghe tên Lý Mạc Sầu, sắc mặt chợt trở nên tái nhợt không còn giọt máu, hoàn toàn không dám động đậy, tùy ý để Dương Quá ôm vai nàng nhanh chóng xuyên qua phía trước.
Ba chữ Lý Mạc Sầu, đối với nàng mà nói, là tồn tại còn khủng bố hơn Diêm Vương.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây