Lữ Tú Tài nêu ý kiến: “Nếu không chúng ta lén chuồn đi được không? Bằng không, đợi lát nữa có đánh nhau, sơ rằng đến xương cũng chẳng còn!”
Lão Bạch tức giận nói: “Chuồn sao? Chuồn thế nào? Lúc này đang có bao nhiêu là cao thủ ở đại sảnh, chỉ cần chút gió thổi cỏ lay là đã chẳng qua nổi mắt của bọn hắn. Nếu như chúng ta chạy trốn thì chỉ có nước chết tại chỗ!”
Đồng Tương Ngọc lo lắng hỏi: “Vậy phải làm sao bây giờ?”
Nàng nhìn tay của mình: “Đều tại ta không kiểm soát được cái tay yêu tiền này!”
Lão Bạch bất đắc dĩ nói: “Ta cũng không biết nên làm gì, thôi thì được đến đâu hay đến đó.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây