Nghe vậy, Chúc Giang Ca không khỏi bật cười ha hả, làm như thể vừa nghe chuyện cười lớn nhất trên đời.
“Ta không có năng lực ấy? Không biết ngươi lấy đâu ra sự tự tin đó? Chẳng lẽ là dựa vào súng ngắm trên tay ngươi sao? Nếu súng ngắm kia nằm trong tay Đại Đạo, ta sẽ có chút kiêng dè. Nhưng với ngươi, ngươi hoàn toàn không có cơ hội ra tay lần thứ hai!”
Tiểu Tê Tử bình thản nói: “Đừng ăn nói kiêu ngạo như thế, phải biết, núi này cao còn có núi khác cao hơn, cho dù ngươi là Đại Đạo thì cũng không có nghĩa ngươi vô địch thiên hạ.”
Chúc Giang Ca tỏ vẻ bỡn cợt: “Sao nào, không kẽ ngươi cho rằng ngươi là đối thủ của ta?”
Tiểu Tê Tử ung dung đáp: “Không xác định được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây