Cho dù là đạo trường của Thánh Nhân cũng không thể so sánh, một tòa khách điếm, sao so được với sơn môn của ta?
Ngô Cực đột nhiên cảm thấy có chút tức giận, nghĩ bản thân cố gắng mấy chục vạn năm mới tích góp được tài sản như hiện tại, vốn tưởng rằng đủ để ngạo thế Hồng Mông, không nghĩ tới, không ngờ còn kém một tòa khách điếm.
Khách điếm này rốt cuộc có lai lịch gì?
Ngay lúc Ngô Cực đang đánh giá khách điếm, An Tiêu Tiêu nói với sư phụ: “Sư phụ, kẻ thù của ta và kẻ thù của Nhị sư huynh đều ở trong khách điếm này, ta đi bắt bọn họ ra!”
Nghĩ đến lập tức có thể giáo huấn Dương Thiền, vẻ mặt An Tiêu Tiêu không khỏi vô cùng hưng phấn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây