Mộc Thạch Nhân bình tĩnh nói: “Luân hồi giả vốn luôn sống một cuộc sống lưỡi đao dính máu, có thể chết bất cứ lúc nào, cũng không có gì đáng ngạc nhiên.”
Trong lúc mấy người nói chuyện không hề cố ý đè thấp giọng nói của mình, bọn họ biết không thể giấu được những người dưới lầu, do đó cũng không che giấu nữa.
Lư Khán Sơn hỏi hai người họ: “Sắp đến buổi trưa rồi, cùng đi ăn cơm trưa không?”
“Được đấy!” Mộc Thạch Nhân vội gật đầu.
Ba người đi xuống lầu chỉ thấy hai người Nữ hoàng Tiên Đường và Nữ Bạt, đám người Lý Nguyên và Thông Thiên thì ở nhà bếp nấu cơm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây