Trương Hiểu Vũ đã có thể khẳng định, trong đầu lâu này ẩn chứa hồn lực và một tia trí nhớ của Trí Tuệ Chiến Thần, nhưng lại không có toàn bộ, có lẽ là bởi vì là thờì gian quá dài mà dần dần tiêu tán, cho nên hắn mới có thể không nhớ rõ mình là ai.
“Tiền bối là Trí Tuệ Chiến Thần, nơi này sao lại có xương sọ của ngài?” Trương Hiểu Vũ hiếu kỳ nói.
Trí Tuệ Chiến Thần nói: “Mặc dù ta chỉ có một bộ phận trí nhớ, nhưng mà ta biết rõ, ta khẳng định đã chết rồi, nếu không nơi này cũng không sinh ra ta.”
“Thần cũng sẽ chết?” Trương Hiểu Vũ kinh nghi.
“Thần!” Trên mặt nhấc lên một nét tươi cười khó hiểu, Trí Tuệ Chiến Thần nói: “Thế giới này không có thần, huống chi coi như là thần cũng sẽ chết, chỉ là chết khác với người thường mà thôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây