Thần Đế

Chương 239: Làm mai mối

Chương Trước Chương Tiếp

Khi Tô Dật tới quảng trường, một đoàn thôn dân đều đã đến đó chờ, rất nhiệt tình đối đãi với Tô Dật.

- Xiêm y rất vừa người, vốn làm cho tiểu tử Thượng Quan Diệp nhà ta, nhưng Dịch Túc mặc lại thích hợp hơn, đẹp mắt hơn!

Một vị phụ nhân đi ra, bà ấy là mẫu thân của Thượng Quan Diệp, nhìn xiêm y Tô Dật mặc thì nở ý cười, vừa nhìn vừa thấy thỏa mãn.

- Hài tử, ngươi có hôn phối chưa, bằng không về sau ở lại trong thôn đi! Thím sẽ làm mai cho ngươi, giúp ngươi cưới một nha đầu xinh đẹp, thế nào, ngươi thấy Tú Tú thế nào?

Một phụ nhân mỉm cười nói.

- Tam thẩm, ta...

Cách đó không xa, Thượng Quan Tú nghe được thì vẻ mặt thẹn thùng, từ cổ đến vành tai đều đỏ bừng, trong sự ngây ngô tăng thêm mấy phần quyến rũ.

- Ta thấy Hề Vi thích hợp hơn! Dịch Túc có phải thích nha đầu Hề Vi không!

Lại có một vị phụ nhân tiến lên cười nói.

- Hề Vi dường như là lớn hơn Dịch Túc vài tuổi! Vẫn là Tú nhi tốt hơn, bằng tuổi nhau.

- Vậy cũng chưa chắc, người ta nói nữ nhân lớn hơn ba tuổi sẽ thuần thục hơn, lớn hơn vài tuổi là chuyện tốt.

...

Nghe lời nói của mấy đại thẩm, vẻ mặt Tô Dật gượng cười, không thể làm gì khác hơn là mượn cớ thoát thân.

Màn đêm buông xuống, lửa trại huy hoàng, trong Linh Cổ Thôn vô cùng náo nhiệt.

- Nào, Dịch Túc, hùng chưởng này là của ngươi, còn cả chân hổ này nữa, rất thơm, còn có thể cường thân kiện thể, cũng hữu dụng với tu vi của ngươi nữa.

Có cường giả trong thôn đưa hùng chưởng đã nướng chín cùng thịt hổ tới trước mặt Tô Dật. Hôm nay Tô Dật là chủ tiệc, nhận được đãi ngộ tốt nhất.

- Còn cả những thịt này nữa, là bọn họ nhặt về từ Yêu La sơn, sau khi dùng hẳn là sẽ có rất nhiều lợi ích.

Có cường giả còn đưa qua không ít thịt quay, là thịt của yêu thú mấy ngày hôm trước đám Thượng Quan Hề Vi trở lại tiện tay nhặt không ít đám Man Yên thú bị đánh chết lúc tranh đoạt Yêu đan của Thiết Giáp Yêu Tê.

Mấy con Yêu thú cũng đã sắp tới cảnh giới Yêu Hư cảnh rồi, sau khi dùng sẽ nhận được lợi ích cực lớn.

Tô Dật muốn từ chối cũng không được, chỉ có thể bị mọi người vây ở giữa, hưởng thụ đãi ngộ của nhân vật chính.

- Dịch Túc huynh đệ, cảm ơn ngươi, mạng của chúng ta là ngươi cứu, nếu không nhờ ngươi, sợ là chúng ta cũng không về được.

Mấy người thiếu niên tiến lên, muốn uống rượu với Tô Dật.

Thượng Quan Tú cũng ở trong số đó, nhưng lại hơi ngượng ngùng ngẩng đầu, vành tai còn sắc ửng đỏ.

- Mọi người đừng nên khách khí.

Tô Dật hào hiệp, người của thôn này rất thuần phác, bỏ qua sự cảnh giác nói cười với mọi người.

- Ăn ngon...

Mà sau đó, vừa ăn thịt hổ và hùng chưởng, Tô Dật miệng khen không ngừng.

Hợp với rượu bách quả, đơn giản là mỹ vị nhân gian, nhân sinh khó được nếm vài lần.

- Ăn ngon, ăn ngon...

Tô Thiên Tước đã sớm lẫn vào trong quảng trường, ôm một tảng thịt hổ lớn đang gặp, miệng dính đầy dầu.

- Thanh Minh trưởng lão đã trở về!

- Hề Vi tỷ đã trở về!

Bỗng dưng, có người gào lên, bên ngoài cửa thôn có Man Yêu thú tọa kỵ phi hành bay nhanh xuống, mấy thân ảnh nhảy xuống, đều là cường giả của Linh Cổ Thôn.

Đi trước chính là trưởng lão Thượng Quan Thanh Minh và Thượng Quan Hề Vi.

Đám Thượng Quan Thanh Minh, Thượng Quan Hề Vi trở về vốn mang tâm tình trầm truonjg.

Lần này bọn họ lên Yêu La sơn không chỉ không tìm được Thiết Giáp Yêu Tê mà còn gặp phải chút phiền toái.

Từ xa nhìn lửa trại rực rỡ, bầu không khí vui vẻ trong thôn thì đều âm thầm vô cùng kinh ngạc.

- Hề Vi tỷ, Dịch Túc đã trở về, hắn không chết, hắn đã trở về rồi!

Thượng Quan Tú chạy ra, nàng biết trong lòng Thượng Quan Hề Vi vẫn là trầm trọng nhất, chỉ là đang cố nén, trước tiên liền tiến lên muốn nói cho Thượng Quan Hề Vi biết được tin tức này.

- Hắn đã trở về rồi sao...

Nghe được tin tức này, Thượng Quan Hề Vi vốn hơi mệt mỏi thì hai tròng mắt nhất thời sáng ngồi rồi lập tức ngây người kinh ngạc.

- Hề Vi tỷ, Dịch Túc thực sự đã trở về rồi, hắn không chết!

Thượng Quan Tú nói.

Vèo...

Nguyên khí bắt đầu khởi động, thân ảnh như điện, Thượng Quan Hề Vi nhất thời lao ra.

- Dịch Túc không chết.

Đám cường giả Thượng Quan Thanh Minh nghe vậy, vẻ mặt vốn trầm trọng nhất thời cũng xuất hiện vẻ vui mừng.

Thân ảnh của Thượng Quan Hề Vi vọt tới quảng trường, từ xa nhìn thấy một đám người cùng lứa tuổi đang vây Tô Dật ở chính giữa.

Thân ảnh quen thuộc kia lúc này sinh long hoạt hổ, đang ngoạm miếng thịt lớn, uống từng ngụm rượu lớn.

Thân ảnh dừng bước, trong con ngươi bắt đầu lóe lên ánh sáng rồi lập tức từ từ nội liễm, do dự một chút, Thượng Quan Hề Vi thả chậm bước chân, từ từ đi tới.

- Hề Vi tỷ đã trở về!

- Hề Vi tỷ.

Rất nhiều người xúm lại, nhìn thấy Thượng Quan Hề Vi.

Thượng Quan Hề Vi cười, đi tới trước người Tô Dật, mắt nhìn Tô Dật, mỉm cười nói:

- Đại nạn không chết, tất có hạnh phúc cuối đời, cám ơn ngươi cứu mọi người.

- Ta không nhìn thấy mọi người cho nên liền tự mình quay về.

Tô Dật khẽ mỉm cười, mắt nhìn thiếu nữ trước mắt, dường như mới chỉ mấy ngày, vẻ mặt đã tiều tụy đi rất nhiều, cả người cũng gầy đi trông thấy.

- Ngươi không làm sao là tốt rồi!

Thượng Quan Hề Vi cười.

- Dịch Túc, ngươi thật sự chưa chết!

Giọng nói sang sảng truyền tới, Thượng Quan Thanh Minh đi tới phía trước, nhìn thấy Tô Dật quả thực đã trở về thì trên mặt là sự vui vẻ.

- May mắn còn sống, làm cho mọi người lo lắng rồi.

Tô Dật rất cảm động, mọi người đều đi tới Yêu La sơn tìm mình, tới giờ mới về.

- Thực sự là kỳ tích, nhanh kể với ta rốt cục có chuyện gì xảy ra đi.

Thượng Quan Thanh Minh vỗ bả vai Tô Dật, có thể đào sinh từ trong bụng của Thiết Giáp Yêu Tê, tuyệt đối là một kỳ tích.

Tô Dật nói lại một lượt, nói tổng quát thì là vừa may Thiết Giáp Yêu Tê tới lúc đèn cạn dầu, hoàn toàn không còn sức mạnh chống đỡ nữa, mình mới có thể tìm được đường sống trong chỗ chết.

- Đại nạn không chết, tất có hạnh phúc cuối đời.

Mấy cường giả Thượng Quan Thanh Minh nghe vậy thì đều cảm thấy khó có thể tin, cũng cảm thấy rất may mắn.

Mà khi Thượng Quan Thanh Minh biết Tô Dật còn đánh chết một con Liệt Nham Yêu Hổ của Liệp Hổ bộ lạc cùng Địa Cương Man Hùng của Man Hùng bộ lạc thì càng ngạc nhiên hơn.

Sau đó, Tô Dật từ trong miệng Thượng Quan Thanh Minh biết được mọi người ở Yêu La sơn tới tận giờ mới về là bởi vì gặp phải một con cường giả Man Yêu thú trên núi.

Cường giả của Linh Cổ Thôn đại chiến với nó một hồi, cuối cùng mới có thể thoát thân.

Trên quảng trường, đêm khuya mọi người mới tản đi.

Tô Thiên Tước ôm một vò rượu bách quả lớn cùng không ít thịt quay, không biết đã chạy đi đâu rồi.

Tô Dật và Thượng Quan Hề Vi đi về đình viện.

- Cảm ơn, ngày mai gặp lại.

Dọc theo đường đi hai người không nói gì, đến đình viện rồi, Thượng Quan Hề Vi mới mở miệng.

- Không cần khách khí.

Tô Dật gật đầu rồi lập tức quay lại phòng.

Hùng chưởng cùng thịt của Liệt Nham Yêu Hổ hiệu quả không tệ, có năng lượng đang khuếch tán trong cơ thể Tô Dật.

Đặc biệt thịt của Man Yêu thú tới gần Yêu Hư cảnh có hiệu quả cao hơn.

Còn có cả rượu bách quả nữa, Tô Dật cũng lần hai uống không ít.

Nhắm mắt điều tức, Tô Dật ngồi xếp bằng, muốn luyện hóa năng lượng.

Cũng không lâu sau, quanh thân Tô Dật được chùm lên một tầng ánh sáng nhàn nhạt.

Bên trong tầng ánh sáng này có vẻ hơi đỏ đậm, khí tức uy nghiêm.

Đêm, ánh trăng như ngân, không chỗ nào không chiếu tới, ở trong rừng rậm đặc biệt sáng ngời.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 33%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)