Tô Dật trừng mắt với Tư Đồ Mục Dương, nhưng trong mắt lại tràn đầy vẻ yêu thương, đối với đệ đệ tuổi nhỏ này, trong lòng Tô Dật luôn luôn muốn chăm sóc hắn.
Tư Đồ Mục Dương nặng nề gật đầu, nhanh chóng đi đến bên cạnh Tô Dật, như muốn nói nhỏ.
- Vậy thì tốt, ông ngoại và mọi người đang đợi, chúng ta nhanh đi đi! Kỳ thật, ta cũng không thích nơi này, từ nhỏ đã không thích, quá tù túng! Sau khi kết thúc, bốn người chúng ta cùng đi, đi Ngự Thiên cung, nơi đó mới là chỗ ta thích! Tỷ tỷ, ngươi nói có đúng hay không?
Tư Đồ Mục Dương cố ý nhấn mạnh câu nói sau cùng lên, Độc Cô Vũ Mặc đột nhiên bị điểm tên, lập tức dừng trò chuyện cùng Liễu Nhược Hi, ngượng ngùng nói:
- Ừm. . . Đúng vậy, Ngự Thiên cung rất tốt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây