Nghe lời nói của Tô Dật, Hổ Độc cùng đám thiếu niên thiếu nữ của Liệp Hổ bộ lạc cũng âm thầm biến sắc, chỉ có điều cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
Hai huynh đệ Hổ Mạch ca và Hổ Dược ca liên thủ cũng phải thất bại, thực lực của Hùng Liệt này mặc dù không yếu, một mình cũng có thể đánh một trận với Hổ Mạch ca hoặc là Hổ Dược ca, nhưng tuyệt đối không phải là đối thủ khi hai người Hổ Mạch ca liên thủ lại.
Đám Hổ Độc âm thầm kinh ngạc là vì con Địa Cương Man Hùng bị đánh chết nằm trên đất kia, hơn nữa hơn hai mươi người của Man Hùng bộ lạc nằm ngổn ngang trên mặt đất, không còn lực đánh trả nữa.
- Chính là ngươi cướp đoạt Thanh Sương Thảo của Liệp Hổ bộ lạc ta?
Người có tên cây có bóng, Hổ Độc âm thầm chặn lại một chút chấn động trong lòng xuống, mắt nhìn Tô Dật, hỏi.
Lần này gã có chỗ dựa, không tin là không thể thu thập được một tiểu tử ngoại lai này.
Nhìn đám Hổ Độc của Liệp Hổ bộ lạc tới đây, mỗi thiếu niên thiếu nữ của Man Hùng bộ lạc đang nằm trên đất đều không nói gì, nhìn không khí này càng hy vọng người của Liệp Hổ bộ lạc có thể đánh một trận với tiểu tử kia.
Nếu như tiểu tử kia thất bại cũng coi như báo thù rồi, nếu như người của Liệp Hổ bộ lạc cũng bị thua thiệt thì cũng coi như là lôi kéo người cùng chịu tội.
- Quả nhiên là tới gây phiền toái, lẽ nào con Liệt Nham Yêu Hổ này chính là thứ các ngươi dựa vào sao?
Ánh mắt của Tô Dật đảo qua một đám thiếu niên nam nữ của Liệp Hổ bộ lạc, ánh mắt cuối cùng nhìn lên người con mãnh hổ ở phía trước.
Trên người con mãnh hổ này phát sáng, trong hai con ngươi có hung quang khiếp người, nhìn chằm chằm, toàn thân ánh lên vẻ vàng nhạt, tỏa ra khí chất vương giả.
Đây là Liệt Nham Yêu Hổ, cấp bậc huyết mạch so với Địa Cương Man Hùng thì mạnh hơn không ít, là Man Yêu thú tình kim, lực công kích đáng sợ nhất, còn nhạy cảm nhanh chóng, rất cường đại.
Tô Dật cảm thấy khí tức trên người của con Liệt Nham Yêu Hổ này sợ là không còn xa Yêu Linh cảnh nữa.
Xem ra giống với Man Hùng bộ lạc, một đám tiểu hài tử xấu xa của Liệp Hổ bộ lạc này cũng dẫn Man Yêu thú tới đây gây sự.
Liệt Nham Yêu Hổ này chính là thứ mà đám tiểu hài tử này dựa vào.
- Ngươi biết đây là Liệt Nham Yêu Hổ, nến biết hậu quả đi, ngày hôm nay ngươi sẽ phải trả giá thật lớn, chúng ta sẽ báo thù cho Hổ Mạch, Hổ Dược ca ca!
Hổ Độc nhìn thẳng vào Tô Dật, nếu đã nói đến mức này thì cũng không thể tránh được nữa, không ngờ tới có thể gặp được tiểu tử này ở đây, đương nhiên là không thể buông tha được.
- Thật không, vậy động thủ đi, xương hổ, hổ tiên, thịt hổ đều có giá trị không nhỏ đâu!
Tô Dật cười nhạt, nhất thời đi về phía Liệt Nham Yêu Hổ, không lùi mà tiến, rất bưu hãn.
Một quyền đánh chết một con Địa Cương Man Hùng, trong lòng Tô Dật cũng hiểu rõ chiến lực của mình.
Một con Liệt Nham Yêu Hổ này so với Địa Cương Man Hùng thì còn mạnh hơn, nhưng cũng không trở thành trở ngại với Tô Dật.
Mất tiểu tử xấu xa của Liệp Hổ bộ lạc cũng dám gây phiền toái cho mình, vậy dĩ nhiên mình cũng không thể khách khí được.
Nhìn Tô Dật không lùi mà tiến, một đám Liệp Hổ bộ lạc đều trố mắt nhìn nhau.
Tất cả chuyện này dường như không giống với trong tưởng tượng của bọn họ.
Trong tưởng tượng của bọn họ, nếu tiểu tử này nhìn thấy Liệt Nham Yêu Hổ thì sợ là sẽ phải quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.
Nhưng hiện tại xem ra tình huống hoàn toàn ngược lại.
- Tiểu tử, ngươi muốn tìm cái chết à, động thủ đi!
Hổ Độc sửng sốt rồi ánh mắt lập tức trầm xuống, ra lệnh với Liệt Nham Yêu Hổ đang ngồi.
Rống!
Liệt Nham Yêu Hổ nhìn chằm chằm đã sớm không nhịn được, gầm lên trầm thấp. Cơ thể không đặc biệt lớn nhưng toàn thân là vẻ vàng nhạt tỏa ra hào quang óng ánh, khí thế hung hãn như một ngọn núi lớn bức người. Một luồng khí tức hung hãn trào ra, sau tiếng hổ gầm như sấm điếc màng nhĩ người ta thì tư thế làm bộ như muốn lao vào chiến đấu, trực tiếp nhảy về phía Tô Dật.
Mãnh hổ chụp mồi, khí tức hung hãn trào ra, khí tức Yêu Huyền cảnh cửu trọng đỉnh trong nháy mắt bạo phát.
- Nghiệt súc muốn chết!
Ánh mắt của Tô Dật trầm xuống, con nghiệt súc này xuất thủ dùng toàn lực không hề nương tay, coi hắn là con mồi, điều này làm trong lòng Tô Dật tức giận.
Ầm!
Hỗn Nguyên Chí Tôn Công vận chuyển, bỗng nhiên từ trong cơ thể của Tô Dật có một luồng nguyên khí hắc sắc âm thầm dâng lên. Một nguồn nguyên khí năng lượng thuộc tính thổ nhất thời hội tụ ở chân phải, khí tức tu vi Nguyên Huyền cnarh lục trọng không hề giữ lại, trong hai tròng mắt có tia sáng chói mắt như lôi điện tỏa ra, sợi tóc màu đen bay bay, khí thế tự dưng mang theo sấm sét.
Bát Hoang Nộ, một cước trấn sơn hà! Trong lòng gầm nhẹ một tiếng, đồng thời, chân phải của Tô Dật bỗng nhiêm giẫm xuống, dưới lòng bàn chân có vòng xoáy nguyên khí thế như bão táp tràn ra.
Ầm... đại địa chấn động, không khí ầm vang, chỉ thấy bắt đầu từ Tô Dật có từng vòng năng lượng nguyên khí thuộc tính thổ màu đên thế như gợn sóng lan xa.
Từng khe hở trên mặt đất to như cánh tay nhất thời giống như mạng nhện, chậm rãi lan tràn...
Ken két...
Bốn phía có nham thạch nứt vỡ cây cối sụp đổ, trong nháy mắt hóa thành bột mịn.
Ngao ô... xung quanh, mấy con Man Yêu thú tọa kỵ đi theo Man Hùng bộ lạc và Liệp Hổ bộ lạc, bao gồm cả con Liệp Phong Yêu Điêu trong nháy mắt này ánh mắt run rẩy kịch liệt, run lên vì tiếng gầm thét.
Con Liệt Nham Yêu Hổ kia vốn nhìn chằm chằm như mãnh hổ chụp mồi, hổ trảo to lớn đã hạ xuống Tô Dật.
Bỗng dưng, con Liệt Nham Yêu Hổ này tựa như cảm giác được gì đó, hung đồng đại biến, ánh mắt tràn ngập sát khí hung hãn trong giây lát bị sự kinh hãi thay thế, thế tiến công cũng bị đình trệ.
Ầm!
Một sức mạnh tấn công to lớn xuyên thấu qua mặt đất, cuốn lấy tất cả.
Chỉ là trong nháy mắt, Liệt Nham Yêu Hổ gầm lên một tiếng trầm muộn, thân thể cao lớn lảo đảo về phía sau, giống như sắp bị ném đi vậy.
Bịch...
Hổ Độc trên lưng hổ, thân thể cũng bị hất bay rồi nặng nề đập lên mặt đất.
- Bá Vương quyền!
Thân ảnh như điện lướt đi như tàn ảnh, sau khi Liệt Nham Yêu Hổ bị lảo đảo đẩy lui, đồng thời Tô Dật cũng không hề ngừng lại. Vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, ngưng tụ Bá Vương quyền, nguyên khí phi nhanh trong người dùng phương thức ngang ngược đánh ra một quyền, trực tiếp đánh lên đầu Liệt Nham Yêu Hổ.
Bịch!
Một quyền này, đơn giản trực tiếp, truyền ra một tiếng bịch, ánh sáng bạo phát, khí lãng kình phong đảo qua bốn phía, cát bay đá chạy, cự thạch cũng phải bay lên.
Rống!
Liệt Nham Yêu Hổ kêu thảm thiết, thân hình khổng lồ nằm xuống, trên mi tâm dạt dào máu tươi chảy ra, bị đánh cho nát đầu.
- Giết!
Sự hung hãn của con Liệt Nham Yêu Hổ này làm cho Tô Dật cũng nổi lên sát tâm.
Sau khi Liệt Nham Yêu Hổ chết, nguyên khí bayt nhanh, ba quyền liên tiếp của Tô Dật tiếp tục đánh vào mi tâm.
Rầm rầm rầm!
Ba quyền như mưa, kèm theo uy thế bá đạo uy nghiêm, mi tâm của Liệt Nham Yêu Hổ tan nát, máu tươi bắn tóe, sau khi kêu thảm một tiếng thì song đồng kinh hãi từng bước đóng chặt, đã chết hoàn toàn rồi.
Tất cả người của Liệp Hổ bộ lạc cũng trợn tròn mắt, từng ánh mắt đã không có cách nào phục hồi lại tinh thần nữa.
Đám Hùng Liệt của Man Hùng bộ lạc tuy là còn ngổn ngang nằm trên mặt đất nhưng cũng đã nhìn thấy cảnh ấy, vốn dĩ Tô Dật có thể đánh chết một con Địa Cương Man Hùng Yêu Huyền cảnh bát trọng đã làm cho bọn họ kinh hãi rồi.
Mà bây giờ khi nhìn thấy một con Liệt Nham Yêu Hổ Yêu Huyền cảnh cửu trọng đỉnh cũng không chịu nổi một kích như vậy, đã bị tên tiểu tử kia làm nổ tung.