Thần Đế

Chương 231: Oan gia gặp nhau

Chương Trước Chương Tiếp

Nhưng bọn họ đã vòng vo ở Yêu La sơn vài ngày rồi, ngoại trừ gặp chút nguy hiểm ra thì ngay cả bóng dáng người của Linh Cổ Thôn cũng chưa từng gặp.

-Coi như vận may của tiểu tử kia tốt, chúng ta chuẩn bị trở về thôi!

Hổ Độc cảm thấy rất phiền muộn, chuyến này đi về tay không, chỉ có thể tìm cơ hội lần sau thôi.

Bang bang...

Ngao ô...

Có Man thú rít gào, tiếng giao thủ kịch liệt truyền tới, động tĩnh không nhỏ.

Thân ảnh của Tô Dật xuất hiện trên một khối đá lớn trên núi, mát nhìn sơn cốc phía dưới.

Lúc này có một con phi cầm giương cánh vĩ đại chừng hơn mười trượng đang đấu tay đôi với một con Tích Dịch (rắn mối) Man Yêu thú.

Con phi cầm cùng Tích Dịch Man Yêu thú đều có khí tức khoảng Yêu Huyền cảnh ngũ trọng.

Hai móng của phi cầm sắc bén, lợi trảo bén nhọn, toàn thân tràn ngập ánh sáng, linh vũ trên người phát sáng, mỗi một lần lao xuống đều vô cùng nhanh, lợi trảo đó có thể bóp nát cự thạch.

Tích Dịch Man Yêu thú không có cách nào phi hành, nhưng cũng rất linh mẫn, phòng ngự cũng cực kỳ cường hãn. Trên người được bao một lớp vảy thịt áo giáp thật dày tràn ngập ánh sáng màu đen, rõ ràng thể hiện là một con Man Yêu thú thuộc tính thổ. Cái đuôi lớn thật dài cũng cực kỳ bén nhọn, tràn ngập hàn quang, trong trạng thái phòng thủ làm trong phi cầm căn bản không tìm được bất cứ cơ hội nào.

- Liệp Phong Yêu Điêu.

Tô Dật biết phi cầm là Liệp Phong Yêu Điêu, nhưng Tích Dịch Man Yêu thú lại không biết.

Chuyện này cũng rất bình thường, cõi đời này có rất nhiều Man Yêu thú, đa phần Man Yêu thú cũng là biến dị, tạp giao hỗn huyết, không thể nào có ai có thể nhận ra được hết giống loài của Man Yêu thú trên đời.

Nhưng đối với cường giả thì, Man Yêu thú có huyết mạch, cấp bậc ra sao thì lại dễ dàng phán đoán được.

- Hí hí...

Có tiếng ngựa hí truyền tới, ở trên sơn cốc, trên một vách đá dựng đứng có một sào huyệt hang núi.

Hai con Liệp Phong Yêu Điêu nho nhỏ, ánh mắt đang sáng lên nhìn cuộc chiến kịch liệt giữa Tích Dịch Yêu thú và Liệp Phong Yêu Điêu đã thành niên.

- Con tiểu Tích Dịch kia đang nhằm vào hai con Liệp Phong Yêu Điêu nhỏ, không ngờ lại bị Liệp Phong Yêu Điêu lớn đuổi kịp.

Tô Thiên Tước ngẩng cái đầu nhỏ, nói.

- Tích Dịch rất thông minh, con Liệp Phong Yêu Điêu kia sợ là cũng không làm gì được nó.

Mắt Tô Dật hơi động, phán đoán cuộc chiến kịch liệt giữa Tích Dịch Yêu thú và Liệp Phong Yêu Điêu phía xa. Tuy Liệp Phong Yêu Điêu là Man Yêu thú phi hành, chiếm cứ không ít ưu thế.

Nhưng con Tích Dịch lại rất thông minh, phòng ngự tới một giọt nước cũng không lọt.

Nếu cứ kéo dài lâu, một khi Liệp Phong Yêu Điêu mệt mỏi còn có thể bị rơi vào thế hạ phong.

- Tiểu Tích Dịch hiện tại sợ là đang muốn nuốt sống con Liệp Phong Yêu Điêu lớn hơn, muốn có được lợi ích.

Tô Thiên Tước nói.

- Chúng ta xuống dưới, nói không chừng có thể thương lượng với Liệp Phong Yêu Điêu một chút.

Bỗng dưng, Tô Dật mỉm cười, tìm trên đường xuống núi đã nửa ngày cũng không tìm được một con Man Yêu thú có thể phi hành, lúc này Liệp Phong Yêu Điêu lại khá thích hợp.

Rầm rầm rầm...

Ánh mắt của Liệp Phong Yêu Điêu lợi hại, không ngừng đáp xuống, thế tiến công sắc bén nhưng mỗi lần tấn công đều không làm gì được, hiệu quả quá nhỏ.

Con Tích Dịch kia chuyên tâm phòng ngự, một giọt nước cũng không thể lọt, căn bản không có cách nào đối phó. Nó đã đang dần tiêu hao nhiều hơn.

Híz-khà zz Hí-zzz...

Cái lưỡi tinh hồng của Tích Dịch Man Yêu thú phun ra hút vào, tràn ngập mùi máu tanh, cảm giác được khí tức trên người Liệp Phong Yêu Điêu đang càng ngày càng yếu thì âm thầm lóe lên sự vui mừng trong hung đồng.

- Liệp Phong Yêu Điêu, ta giúp ngươi giết con Tích Dịch này, ngươi hỗ trợ trở ta một đoạn đường, thế nào?

Bỗng dưng, trong cuộc chiến giằng co kịch liệt này có giọng nói truyền tới.

Đang kịch liệt chém giết, Liệp Phong Yêu Điêu và Tích Dịch Man yêu thú đều men theo giọng nói nhìn lại, thần sắc âm thầm thay đổi, hung đồng phát ra ánh sáng khiếp người rồi lập tức tập trung trên một thân ảnh.

Mắt nhìn thân ảnh của người kia, bên người còn có một con gà yếu nhược trụi lông đi theo, ánh mắt của Liệp Phong Yêu Điêu và Tích Dịch Man Yêu thú đều âm thầm kinh ngạc.

Chỗ cao trên vách núi, mắt của hai con tiểu Liệp Phong Yêu Điêu nhìn thân ảnh đột nhiên xuất hiện, trong đôi mắt nhỏ cũng lưu chuyển tràn ngập sự hiếu kỳ.

Hí...

Híz-khà zz Hí-zzz...

Liệp Phong Yêu Điêu hí, lưỡi của Tích Dịch Man Yêu thú phun ra nuốt vào, trong hầu vang lên tiếng ô ô, đều cảnh giác nhìn chằm chằm Tô Dật.

Đối với Man Yêu thú thì nhân loại mãi mãi cũng là kẻ địch chung.

Tô Dật cất bước, khi giọng nói vừa dứt thì cũng không để ý tới Liệp Phong Yêu Điêu mà từ từ đi về phía con Tích Dịch Man Yêu thú kia, nói:

- Lập tức rời đi, ta có thể giữ cho ngươi một mạng, nếu không thì chết!

Mắt nhìn Tô Dật đi tới, một thiếu niên nhân loại lại dám cuồng vọng như vậy. Hung đồng của con Tích Dịch Man Yêu thú tràn ngập hàng quang, trong nháy mắt thân hình màu đen đậm lướt đi nhanh như tia chớp về phía Tô Dật.

Cái lưỡi đỏ thắm phun ra mềm nhanh như tia chớp, mùi máu tanh khuếch tán làm người ta cảm thấy buồn nôn.

- Nghiệt súc!

Tô Dật bỗng dưng ngước mắt, bàn chân lướt một cái, không lùi mà tiến tới, thân ảnh nhất thời mang theo tiếng xé gió tựa như tàn ảnh liên tiếp lướt đi. Sau khi tu vi tăng vọt, sử dụng Phù Dao Bách Biến Bộ cũng tạo ra tốc độ tăng vọt.

Phù Dao Bách Biến Bộ, Súc Địa Thành Thốn, tốc độ tăng nhiều, dễ thay đổi, thật thật giả giả, giả giả thật thật không thể nào suy nghĩ rõ được.

Lúc này Tô Dật có Nguyên Huyền cảnh lục trọng, một con Tích Dịch Man Yêu thú chẳng qua có cấp bậc Yêu Huyền cảnh ngũ trọng mà thôi.

Thân ảnh của Tô Dật như thể một vệt tàn ảnh, nhanh như tia chớp xuất hiện ở phía bên phải đầu của con Tích Dịch Man Yêu thú này, nắm chặt song quyền, vung tay lên.

Đồng thời, bỗng dưng, trên người Tô Dật có một luồng khí tức uy nghiêm bá đạo bạo phát, một quyền đánh ra, mơ hồ mang theo cả tiếng sấm gió, nặng nề hạ lên đầu của con Tích Dịch Man Yêu thú.

Trong một chốc đó, Tích Dịch Man Yêu thú và Liệp Phong Yêu Điêu đang quanh quẩn giữa không trung dường như đồng thời cảm giác được gì đó, ánh mắt đều đại biến, thân thể tự dưng run rẩy.

Bịch

Một tiếng trầm như sấm, một luồng lực khổng lồ làm thân thể của con Tích Dịch Man Yêu thú bị nổ tung, bay lên rồi nặng nề ném đi, cuối cùng đụng vào vách núi cách đó không xa, làm cho vách núi rung động ầm ầm, nham thạch vỡ nát lăn xuống.

Ngay lập tức, con Tích Dịch Man Yêu thú cấp bậc Yêu Huyền cảnh ngũ trọng ngã lăn xuống, tiéng kêu thảm còn chưa kịp phát ra thì cái đầu đã bị đánh nát rồi.

Vận Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, nguyên khí trên người lưu động nhẹ nhàng trong kinh mạch, như thể dòng sông chảy xuôi, vang lên tiếng động vui tai.

Một quyền này, Tô Dật chỉ dùng không đến một nửa khí lực, muốn kiểm nghiệm chiến lực bây giờ của mình.

Kết quả làm cho Tô Dật rất hài lòng, khóe miệng mỉm cười vui vẻ.

Cảm giác cường đại này không có gì so nổi, toàn thân thoải mái nói không lên lời.

- Đối thủ của ngươi ta đã giúp ngươi giải quyết, ngươi chở ta đoạn đường là được rồi, bằng không, kết quả của nó cũng sẽ chính là kết quả của ngươi, ngươi tự chọn đi.

Tô Dật ngước mắt, mắt nhìn Liệp Phong Yêu Điêu đang quanh quẩn trên tầng trời thấp.

- Ta đồng ý!

Mắt Liệp Phong Yêu Điêu nhìn Tô Dật, thân thể cao lớn lập tức hạ xuống trước mặt Tô Dật, hai cánh thu lại nằm rạp trên đất. Bên trong hung đồng, ánh mắt trở nên cung kính mà kinh hãi.

Hỗn Nguyên Chí Tôn Công trên người Tô Dật thu lại, mắt nở ý cười. Hỗn Nguyên Chí Tôn Công đối phó với cường giả Man Yêu thú Yêu Hư cảnh thì không thể dùng, nhưng đối với Man Yêu thú cấp bậc Yêu Huyền cảnh, Yêu Linh cảnh thì có hiệu quả cực lớn, đủ làm kinh sợ.

Vèo vèo

Có tiếng xé gió truyền tới, tiếng động không lớn nhưng có rất nhiều người, tiếng động này truyền vào tai Tô Dật.

Lập Tức, trong ánh mắt của Tô Dật nhìn thấy hơn hai mươi thân ảnh, còn có cả mấy con Man Yêu thú.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 33%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)