Đại Viên không tính sẽ bỏ qua cho mãnh thú như hổ tựa gấu, hung hồng nhìn chòng chọc, cự chưởng vung lên đập thẳng.
Gàooo
Mãnh thú như hổ tựa gấu rít gào, thân thể bỗng nhiên nhảy lên. Nó không muốn bỏ qua cơ hội tranh đoạt thi thể Thiết Giáp Yêu Tê lần này.
Ô ô
Ánh sáng lóe lên, trong chưởng có ánh sáng đột nhiên bạo phát, uy thế tăng vọt như một loại tuyệt chiêu của bản thân, nó muốn tốc chiến tốc thắng, giải quyết đối thủ.
Ầm!
Một tiếng vang trầm thấp truyền ra, một chưởng của Đại Viên vỗ lên người mãnh thú như hổ tựa gấu, làm đầu nó cũng bị đánh nát, tiếng kêu thảm còn chưa kịp truyền ra thì đã ngã xuống đất rồi.
- Thật là mạnh!
Phía xa, đám Thượng Quan Nham của Linh Cổ Thôn mắt nhìn cuộc chém giết máu me dầm dề thế này, da tóc trên người dựng đứng, trong lòng phát lạnh.
- Chúng nó đang tranh đoạt Yêu đan của Thiết Giáp Yêu Tê.
Tô Dật nhìn về phía trước, từ trong huyết chiến kịch liệt nghe được thú ngữ rõ ràng.
Mấy con cường giả Man Yêu thú cũng đến vì Yêu đan của Thiết Giáp Yêu Tê.
Lúc này đám cường giả Man yêu thú cũng chỉ còn lại một mình con Đại Viên kia.
- Đó là Man Nhạc Hung Viên, thực lực lớn vô cùng, nó sẽ có được Yêu đan rồi.
Thượng Quan Hề Vi nói vậy, trong con ngươi vẫn chưa tiêu tan vẻ kinh hãi, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Yêu đan của Thiết Giáp Yêu Tê sẽ rơi vào tay của con Man Nhạc Hung Viên này rồi.
Tuy bọn họ đều muốn có được nhưng tự biết thực lực của mình không thể nào là đối thủ.
- Nếu có thể có được Yêu đan thì tốt rồi.
Mắt Tô Thiên Tước lóe sáng.
- Bằng không ngươi đi dẫn sự chú ý của Đại Viên rồi ta đi lấy Yêu đan?
Tô Dật nhìn Tô Thiên Tước, nói.
- Vì sao không phải ngươi đi!
Tô Thiên Tước liếc Tô Dật một cái, bảo nó đi dẫn sự chú ý của Man Nhạc Hung Viên chắc chắn là đang tìm đường chết.
Lúc này, Đại Viên ở phía trước cũng đi về phía thi thể của Thiết Giáp Yêu Tê, đấm ngực rống lên, trên mặt là sự vui mừng. Có được viên Yêu đan này, nó có thể tiến thêm một bước.
Đại Viên tới bên người Thiết Giáp Yêu Tê, mắt nhìn thi thể của Thiết Giáp Yêu Tê, vươn tay đào Yêu đan ra.
Ầm!
Gào...
Bỗng dưng ngay lúc đó đột nhiên có biến cố phát sinh. Trên người của Thiết Giáp Yêu Tê đã chết có một luồng khí tức cường đại đột nhiên nổ tung, thi thể nháy mắt đã phát sáng, nhanh chóng được phát động.
- Xoẹt...
Một cái sừng nhọn sắc bén thế như trường thương sấm sét xuyên thủng ngực của Đại Viên, phát ra khí tức kinh khủng chấn động một vùng rừng núi.
Thời khắc cuối cùng, Đại Viên đã cảm thấy nguy hiểm, mắt tỏ ra hoảng sợ, đồng tử co rụt nhanh nhưng tất cả đã không còn kịp rồi.
Ô ô
Trong tiếng gào thét sau cùng mang theo sự cam lòng cùng tức giận, thân thể Đại Viên lập tức vô lực ngã xuống.
Gào...
Rít gào như sấm sét, thi thể của Thiết Giáp Yêu Tê nằm dưới đất đột nhiên sống lại, thi thể khổng lồ đứng lên, như một đỉnh núi nhỏ, như trâu như báo, dáng dấp dữ tợn, trên trán có một cái sừng sợ là dài trên hai trượng tỏa ra ánh sáng lạnh trong vắt, tràn ngập rực rỡ, mới rồi chính là một cái sừng này đâm chết con Đại Viên kia.
- Thiết Giáp Yêu Tê không chết, có chuyện gì vậy!
- Không chết, con Thiết Giáp Yêu Tê này không chết!
Cảnh thay đổi này làm cho đám Thượng Quan Nham đứng từ xa quan sát nghẹn họng nhìn trân trối, không khỏi kinh hãi.
Mọi người vốn tưởng rằng Đại Viên sẽ lấy được yêu đan, ai ngờ thời khắc cuối cùng, con Thiết Giáp Yêu Tê lại vẫn còn sống, còn đánh chết con Man Nhạc Hung Viên cường đại này.
- Không phải ngươi nói con Thiết Giáp Yêu Tê này đã chết rồi sao?
Mắt Tô Dật nhìn Thiết Giáp Yêu Tê đã sống lại, sắc mặt cũng vô cùng ngạc nhiên, hỏi Tô Thiên Tước.
- Nó đang giả chết, muốn dẫn đối thủ có ý đồ với nó tới cho nên mới cố ý giả chết, cuối cùng một lưới bắt hết, giải quyết đối thủ, nó không muốn Yêu đan của nó bị Man Yêu thú đoạt được!
Thần sắc của Tô Thiên Tước lúc này cũng vô cùng kinh ngạc, không ngờ tới con Thiết Giáp Yêu Tê lại dùng chiêu giả chết này.
- Vậy bây giờ Thiết Giáp Yêu Tê có chết hay là không chết?
Tô Dật hít một ngụm khí lạnh, con Thiết Giáp Yêu Tê này cũng quá lợi hại rồi, vậy mà lại giả chết để hấp dẫn tất cả đối thủ tới, muốn một lưới bắt hết.
- Đoán chừng đây là một khí tức cuối cùng rồi...
Tô Thiên Tước nói, lúc còn chưa nói hết lời thì ánh mắt nhỏ đột nhiên đại biến, nói:
- Không ổn, người này phát hiện chúng ta rồi!
- Vài tên nhân loại nhỏ bé lại dám tới đây nhòm ngó, muốn chết!
Miệng Thiết Giáp Yêu Tê nói tiếng người, hung đồng từ xa nhìn chằm chằm vị trí của đám Tô Dật, thân thể to lớn phát sáng trong bóng đên, phi nhanh tới.
Chỗ thân hình khổng lồ của Thiết Giáp Yêu Tê đi qua, mặt đất run run, khí thế hung hãn.
- Không ổn rồi, chạy mau!
Tô Dật vội vàng quát, cho dù con Thiết Giáp Yêu Tề này có phải thật sự sắp chết hay không, chí ít bây giờ bọn hắn còn không phải là đối thủ của nó.
- Trốn đi, chạy mau!
Thượng Quan Hề Vi sửng sốt rồi trong nháy mắt khẽ kêu lên.
- Phiền toái rồi!
Đám trẻ tuổi của Linh Cổ Thôn phục hồi lại tinh thần, mỗi người đều là sắc mặt hoảng sợ, nhanh chân bỏ chạy.
- Con Thiết Giáp Yêu Tê này quá âm hiểm, vậy mà lại giả chết!
Trong miệng Tô Thiên Tước mắng to nhưng cái chân nhỏ thì lại rất nhanh, cụp đuôi, cánh ngắn vỗ vỗ nhanh chóng chạy trốn.
Tô Dật đã trốn, không dám dừng lại chút nào. Lấy tu vi thực lực của mọi người tuyệt đối chưa thể động vào con Thiết Giáp Yêu Tê này được.
- Nhân loại nhỏ bé, trốn không thoát đâu!
Thân thể khổng lồ của Thiết Giáp Yêu Tê có tốc độ cực kỳ kinh người.
Thiết Giáp Yêu Tê Yêu Hư cảnh, mặc dù đã là một ngọn đèn khô kiệt nhưng một ngụm khẩu khí cuối cùng cũng không phải đám chỉ có tu vi Nguyên Huyền cảnh như Tô Dật có thể so sánh được.
Đặc biệt ở đây, tu vi thực lực của đám Thượng Quan Tú còn quá yếu.
Ầm!
Đất rung núi chuyển, đại thụ che trời lay động, Thiết Giáp Yêu Tê khổng lồ trong nháy mắt đuổi theo, mọi người căn bản không có cách nào thoát thân.
- Các ngươi chạy mau, nhanh!
Vốn Tô Dật là người phát hiện ra trước nên chạy trước tiên nhưng lại nhất thời dừng bước, để đám trẻ tuổi của Linh Cổ Thôn ở phía sau chạy trốn trước.
- Ngươi làm sao thế, đi mau!
Thượng Quan Hề Vi cũng dừng bước, kiều nhan đại biến.
- Nghe ta, ta có biện pháp ngăn cản một lúc, ngươi mau dẫn mọi người chạy mau!
Không có thời gian dây dưa, Tô Dật biết rõ người của Linh Cổ Thôn sẽ không phải là đối thủ, ngay cả bản thân mình cũng không thể chạy thoát được, vậy còn không bằng nghĩ cách ngăn cản một lúc, tranh thủ cho người của Linh Cổ Thôn có cơ hội thoát thân.
- Ngươi nhất định phải chú ý an toàn đấy!
Biết không còn thời gian dây dưa nữa, hàm răng Thượng Quan Hề Vi cắn chặt vào đôi môi đỏ mọng, phất tay dẫn mọi người rời đi.
- Đều trốn nhanh đi!
Tô Dật quát nhẹ, ánh mắt nhìn con Thiết Giáp Yêu Tê đang hét lên giận dữ phi nhanh về phía này.
- Dịch Túc huynh đệ, nhất định phải chú ý an toàn đấy!
Đám Thượng Quan Nham, Thượng Quan Ngọc biết mình ở lại cũng hoàn toàn không giúp được gì, hy vọng Dịch Túc thực sự có cách thoát thân.
- Trốn đi...
Tô Thiên Tước vỗ vỗ cánh ngắn, một đường chạy trốn nhanh nhưu điện chớp. Nhưng dáng vẻ tức cười của nó cũng khiến người ta nhìn mà cảm thấy buồn cười.
Gào...
Thiết Giáp Yêu Tê đã phi nhanh tới, toàn thân lân phiến sắc bén như áo giáp đao phong, khí tức hung hãn, bốn vó thế như thạch trụ, hung đồng lóe lên tia sáng lạnh.
Ầm!
Vẻ mặt của Tô Dật nghiêm túc âm thầm cắn răng, đối mặt với Thiết Giáp Yêu Tê, trong một chớp mắt này, Hỗn Nguyên Chí Tôn Công trong cơ thể nhất thời vận chuyển, một luồng khí tức cực kỳ uy nghiêm tỏa ra.