Thần Đế

Chương 221: Quần thú

Chương Trước Chương Tiếp

Lúc này ánh mắt của Thượng Quan Hề Vi cũng không còn bình tĩnh nữa. Yêu đan, đây không phải một vật thông thường. Nếu có thể có được, chuyến đi lần này hẳn là không tệ rồi.

- Dịch Túc huynh đệ, ngươi thấy thế nào?

Thượng Quan Ngọc hỏi Tô Dật, đều biết ở đây thực lực mạnh nhất là Tô Dật, vô hình trung coi hắn thành người trung tâm.

Mọi người khác lúc này cũng đều nhìn Tô Dật, kích động trong lòng. Căng thẳng, kỳ vọng, ánh mắt đỏ lên, trong lòng khó có thể bình tĩnh.

- Ngươi xác định đó là một con Man Yêu thú Yêu Hư cảnh sắp chết già sao?

Tô Dật cúi đầu, nghiêm túc hỏi Tô Thiên Tước.

- Hẳn là không sai được, Man Yêu thú Yêu Hư cảnh sẽ chết già, thả ra dư uy cuối cùng.

Tô Thiên Tước nói thật.

Tô Dật ngước mắt, nhìn hướng động tĩnh kinh người truyền tới, cân nhắc do dự, rồi lập tức nhìn Thượng Quan Hề Vi, khẽ hỏi:

- Ngươi thấy thế nào?

- Yêu đan là trọng bảo, nếu thật có cơ hội thì nên tranh thủ.

Thượng Quan Hề Vi gật đầu, Yêu đan làm nàng cũng không có cách nào bình tĩnh được.

Nghe vậy, Tô Dật gật đầu, mắt nhìn đám Thượng Quan Nham, nói:

- Chúng ta cẩn thận một chút, không thể có bất kỳ sự khinh thường nào.

- Hiểu rồi!

Đám thiếu niên huyết khí tràn đầy, nếu lần này thật sự có thể có được một viên Yêu đan thì lời to rồi!

Lập tức, mọi người vọt ra, bắt đầu lên núi.

Ngao ô

Trong núi rừng đất rung núi chuyển, như là vạn thú đang bạo động vậy. Quần sơn run run, đại thụ che trời bị bẻ gãy, cảnh tượng khủng bố kinh người.

Híiiii

Trên bầu trời đêm, có hung cầm chằng chịt gương cánh phủ kín trên không, tràn ngập ánh sáng, hí lên tiếng bén nhọn chói tai.

Sau hai canh giờ, đoàn người bị phân tán bởi một vài con Man Yêu thú ở bốn phía, cũng may đám Man Yêu thú vòng ngoài này có tu vi không cao lắm.

Kinh ngạc là lúc này đám Man Yêu thú lại chợt lui lại, thân thể run rẩy, mắt lóe lên sự sợ hãi, căn bản không để ý tới đám Tô Dật, chỉ cố chạy trốn tứ tán.

Nhìn như động tĩnh kia ngay ở phía trước, nhưng trên thực tế lại ở rất xa.

Từng ngọn núi nối tiếp nhau, sơn lâm rậm rạp, cổ một lớn như thể cây dù to đứng vững ở nơi rừng núi cổ xưa này, tán cây cao vút tận trời.

Mọi người thi triển nguyên khí, một đường trèo đèo lội suối, cũng tiêu hao không ít, thở hồng hộc, rốt cục cũng tiếp cận được tới nguồn động tĩnh.

Ngao ô

Gần nơi đây, Man Yêu thú tứ tán lao nhanh có cấp bậc mạnh hơn không ít, thể tích vĩ đại, số lượng cũng nhiều.

Nhưng lúc này, những con Man Yêu thú này đều đang phát run, trong hung đồng tỏa ra sự sợ hãi, không dám tới gần rồi từ từ lùi bước, nhưng lại không nhịn được muốn tới gần.

Nhìn có loài người đến đây, hung đồng của đám Man yêu thú này phát sáng, cũng nhìn chòng chọc tới, tỏ ra hung ác.

Ầm!

Hỗn Nguyên Chí Tôn Công vận chuyển trên người, một luồng khí tức uy nghiêm bá đào tràn ra, nhất thời khuếch tán. Ánh mắt Tô Dật nhìn chằm chằm về phía đám Man Yêu thú ở phía xa đang muốn động thủ.

Ngao ô

Đám Man Yêu thú này nhất thời rít gào phủ phục, bị run rẩy, cũng không dám tới gần thêm nữa.

Nhìn biến hóa bậc này, đám Thượng Quan Hề Vi âm thầm vô cùng kinh ngạc, rất khiếp sợ.

Tô Dật tiếp tục thâm nhập sâu, cảm giác bắt đầu có tiếng rống to kinh thiên động địa ở phía trước không xa,

Chỉ là càng là thâm nhập, phía trước lại từng bước bắt đầu an tĩnh lại, bầu không khí tự nhiên lại hơi kiềm nén.

- Sao lại an tĩnh như vậy.

Mọi người đều cảm thấy không bình thường, bạo động bên ngoài, rất nhiều Man Yêu thú đồng thời phát động. Nhưng càng tiếp cận nơi này thì lại càng an tĩnh, chuyện này rất không bình thường.

- Man yêu thú muốn chết sẽ phải làm kinh sợ tứ phương, nơi đây không có Man Yêu thú nào dám đến.

Tô Thiên Tước nói.

Mọi người tiếp tục đi tới, phía trước là một vùng hỗn độn, núi bị phá vỡ nát, đại thụ che trời bị bẻ gãy.

- Mau nhìn xem...

Bỗng dưng Thượng Quan Nham nói, mắt nhìn về phía trước.

Dưới thác nước bên ngoài trăm trượng, tiếng nước ầm vang ùng ùng, bọt nước văng tung tóe.

Ánh trăng chiếu rọi, một con quái vật lớn nằm trên mặt đất, xa xa nhìn lên còn tưởng là một đỉnh núi nhỏ trước thác nước.

- Đó là...

Ánh mắt mọi người nhất thời đồng loạt nhìn về hướng đó, ở dưới thác nước, một con thú thân thể sợ là nằm cũng cao bốn, năm trượng nằm đó, trên người chi chít vảy, không còn dao động sức sống nữa, như một ngọn đèn đã khô kiệt. Nhưng dư uy của nó vẫn tràn ngập làm không khí xung quanh đây cũng như bị nén lại với nhau.

- Yêu Hư cảnh...

Mọi người hưng phấn kích động, đó là một con Man Yêu thú Yêu Hư cảnh, lúc này đã chết, một viên Yêu đan dễ như trở bàn tay có được.

- Hình như là một con Thiết Giáp Yêu Tê, ta biết con Man yêu thú này, ta từng nghe nói tới nó.

Khuôn mặt của Thượng Quan Hề Vi thay đổi, nhận ra con Man Yêu thú nằm chỗ xa kia, tỏ ra chấn động rồi nói:

- Thiết Giáp Yêu Tê có cấp độ huyết mạch không cao, dường như có khả năng rất nhỏ có thể đột phá tới Yêu Hư cảnh, nhưng con Thiết Giáp Yêu Tê này rất đặc biệt ở Yêu La sơn. Ở trong thôn chí của Linh Cổ Thôn có ghi chép, con Thiết Giáp Yêu Tê này đã sống rất lâu rồi, có lời đồn đã từng dùng bảo vật nên mới tới được Yêu Hư cảnh.

- Thiết Giáp Yêu Tê!

Tô Dật cũng biết loại Man Yêu thú này, huyết mạch không quá cao nhưng chiến lực không tầm thường, sức mạnh to lớn.

Chỉ tiếc con Thiết Giáp Yêu Cơ này có được cơ duyên tới được Yêu Hư cảnh, mà dù sao cấp bậc huyết mạch không cao, không có cách nào tiến thêm bước nữa, cho tới tận lúc này.

Đến một ngày ngọn đèn khô kiệt, cát bụi trở về với cát bụi, đất về với đất.

- Không trở thành cường giả chân chính, mọi thứ đều bằng không!

Tô Dật vẫn biết, người tu hành sẽ sống lâu hơn người thường không ít, nhưng nếu không trở thành cường giả chân chính, tất cả cũng đều là trống không. Đừng nói là tuổi thọ, lấy võ vi tôn, thực lực mới có thể đại diện cho tất cả. Chỉ có cường giả chân chính mới có thể khống chế tất cả.

- Yêu đan đang ở trong cơ thể!

Mọi người mừng rỡ, đây quả nhiên là một con Man Yêu thú Yêu Hư cảnh, trong cơ thể sẽ có Yêu đan.

- Không đúng lắm...

Đột nhiên, ánh mắt Tô Dật di chuyển, sức mạnh linh hồn nhạy cảm cường đại cùng tính cảnh giác cao, cảm thấy có gì đó dị thường.

Dường như bốn phía này có gì đó đang âm thầm rình rập, tự nhiên lại cảm thấy nguy hiểm.

- Mau lui lại, nhanh!

Không chút do dự, Tô Dật vội vàng quát, nhất thời nhanh chân lui lại.

- Có chuyện gì thế?

Đám Thượng Quan Hề Vi, Thượng Quan Ngọc tuy vô cùng kinh ngạc nhưng vẫn lập tức theo sát Tô Dật lui lại phía sau.

- Một con Thiết Giáp yêu Tê chết già, trên người có Yêu đan, sợ là cũng sẽ khiến một ít Man Yêu thú cường giả ở xung quanh chú ý, chúng nó không thể nào buông tha được.

Tô Dật nói, nghĩ tới một việc.

Trên Yêu La sơn này có rất nhiều Man Yêu thú, trong đó đương nhiên cũng có rất nhiều cường giả Man Yêu thú.

Yêu đan là bảo vật, đối với Man Yêu thú khác thì cũng là bảo vật.

Lúc này Thiết Giáp Yêu Tê đã chết già, cường giả Man Yêu thú ở gần sợ là sẽ không bỏ qua.

Nghe vậy, mọi người bán tín bán nghi, cấp tốc lùi lại.

Mọi người lui về phía sau chừng mấy trăm trượng, lúc này mới dừng bước đứng ở một nơi cao hơn chút, mắt nhìn về thác nước phía trước.

Òm ọp...

Hầu như ngay lúc đó, giữa không trung truyền đến tiếng hí, từ trên thác nước có cuồng phong gào thét, một con hung cầm giương cánh tầm mấy chục thước đáp xuống, chộp Thiết Giáp Yêu Tê trên đất đi.

Ngao ô...

Từ bốn phía của thác nước liên tiếp có bốn con Man Yêu thú khổng lồ cũng đột nhiên nhanh chóng xuất hiện, rít gào rồi trực tiếp đánh về phía hung cầm mới đáp xuống.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 54%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)