- Đến đây đi!
Đối mặt với một quyền của Hổ Dược, trong nháy mắt đó Tô Dật không lùi mà tiến, không tránh không nhường. Tóc đen bay bay, tự dưng có sự uy nghiêm bá đạo tràn ra. Bàn tay vung lên, trực tiếp đánh ra một chưởng, hung hăng đối đầu.
Ầm!
Tất cả đều rất nhanh, cộng thêm Hổ Dược nổi giận xuất thủ đột nhiên, một quyền một chưởng trong nháy mắt đã va chạm vào nhau. Năng lượng trầm thấp trong nháy mắt đã nổ tung.
Quyền chưởng va vào nhau, ánh sáng văng bốn phía, đều là nguyên khí thuộc tính hỏa điên cuồng khởi động rồi nhanh chóng lướt ầm ầm ra.
Ken két...
Mặt đất bốn phía cũng đang rung rung, lại có thêm khe hở đang lan tràn trên mặt đất.
Đối mặt với Hổ Dược ra tay toàn lực nhanh như tia chớp, cực kỳ cường hãn, nam nữ của Liệp Hổ bộ lạc đều nở ý cười, cùng đợi tiểu tử kia bị Hổ Dược đánh bay.
Chỉ là lập tức lại ngoài dự liệu của mọi người Liệp Hổ bộ lạc.
Bọn họ cũng không thấy Tô Dật bị đánh bay, mà là sau trận va chạm của quyền chưởng thì nhất thời giằng co.
Tất cả ánh mắt đều nhìn thẳng vào chỗ va chạm của quyền chưởng kia.
Chỉ thấy một chưởng Tô Dật đánh ra đã chống đỡ được một quyền của Hổ Dược.
Chỉ có điều mắt thường có thể thấydđược, ánh sáng trên chưởng ấn của Tô Dật bắt đầu ảm đạm, bị hỏa quang nóng cháy trên nắm tay khống chế.
- Ha ha ha ha, thì ra ngươi chỉ có chút thực lực ấy thôi sao, vậy thì xong rồi!
Hổ Dược nở nụ cười, bỗng dưng, nguyên khí trong cơ thể vận tới cực hạn, nguyên khí thuộc tính hỏa nóng bỏng cũng bạo phát, cuối cùng hình thành một cái lồng nguyên khí bao bên ngoài cơ thể.
Cùng lúc đó, trong quả đấm của Hổ Dược có một luồng khí tức đáng sợ tụ tập, không có chút đình trệ nào, như thể từ trong quả đấm tỏa ra hỏa quang chói sáng, một luồng lực cuồng bạo đánh về phía chưởng ấn của Tô Dật.
Hỏa ảnh quyền, hỏa ảnh không dấu vết!
Gầm nhẹ một tiếng, Hổ Dược bạo phát toàn lực, cường thế hung hãn nóng cháy bạo phát. Kình lực trong quả đấm như thể hỏa ảnh nặng nề, lấy thế gió cuộn mây vần tấn công vào nắm tay của Tô Dật.
- Đây là tuyệt chiêu của Hổ Dược ca, tên kia đang tự tìm ngược rồi!
Nhìn khí thế của Hổ Dược bậc này, thiếu niên nam nữ của Liệp Hổ bộ lạc đều hoan hô.
Thiếu niên nam nữ của Linh Cổ Thôn cũng ầm thầm chấn động, Hổ Dược không hổ là người nổi bật trong những người trẻ tuổi của Liệp Hổ bộ lạc, thực lực bậc này đủ để chứng minh tất cả.
Từng cơn hỏa ảnh nóng cháy phóng đại trong con ngươi của Tô Dật, một luồng khí tức nóng bỏng đập vào mặt.
Rất mạnh!
Tô Dật âm thầm tán thưởng, Hổ Dược này đích thực là có chỗ hơn người.
Thế tiến công chiến lực bậc này, sợ là có thể so với người có tu vi Nguyên Huyền cảnh ngũ trọng!
Chỉ có điều chỉ với thế tiến công cùng chiến lực như vậy đã muốn làm Tô Dật lùi bước thì chưa đủ.
Khi đấu với đối thủ cường đại hơn Hổ Dược, Tô Dật cũng đã đánh bại được.
Ví dụ như U Hư Man Thiên Báo.
Lòng bàn tay Tô Dật khẽ run lên, nhìn như ánh sáng lùi bước bị cắn nuốt, trên thực tế lại có thêm một tia hồng quang đang ngưng kết.
- Khá mạnh đó, chỉ có điều ta nói rồi, một mình ngươi không phải đối thủ của ta!
Khi câu nói vừa dứt, khóe miệng Tô Dật tự tin vẽ một độ cung sâu, lòng bàn tay rụt lại, sau đó lập tức chấn động,
Đột nhiên, nguyên khí thuộc tính hỏa cuộn trào như thể từ trong chưởng ấn của Tô Dật tràn ra minh hỏa vậy.
Khí tức nóng bỏng làm cho không khí chung quanh như muốn bắt đầu cháy rừng rực khiến người ta bỏng da, tóc gáy dựng thẳng!
Trong một chốc này dường như cảm giác được gì đó, trong con ngươi của Hổ Dược chợt rụt nhanh lại.
- Hổ Dược cẩn thận!
Cùng lúc đó, Hổ Dược đang lược trận cho Hổ Mạch dường như cảm giác được gì đó, sắc mặt đại biến, trên khuôn mặt xẹt qua vẻ kinh ngạc, thân ảnh nhất thời nhanh chóng nhào ra.
Thân hình béo ị của Hổ Mạch ngay lúc này cũng cực kỳ nhanh chóng, thế như một con hổ mập săn mồi.
Nhưng tựa như đã chậm mất một chút, trong cơn chấn động khi lòng bàn tay co lại, khóe miệng của Tô Dật cũng lập tức nở một nụ cườ ithản nhiên, thì thào một tiếng bạo!
Bùm!
Một tiếng nổ tung vang lên, tiếng nổ vang này đương nhiên là truyền ra từ lòng bàn tay của Tô Dật.
Trong một chớp mắt này, trong lòng bàn tay Tô Dật tựa như ẩn chứa một ngọn hỏa sơn nhỏ vậy. Khí tức nóng bỏng đang nén lại, bành trướng, trong miệng cũng nổ tung như lựu đạn.
Ùng ùng...
Một chưởng như sấm, một như là tiểu hỏa sơn bạo nổ, khí lưu nóng cháy như thế vòi rồng nhỏ làm chấn động tứ phương.
Phụt...
Đối mặt với biến cố bậc này, nắm tay của Hổ Dược nhất thời bị cắn nuốt, lập tức nổ tung, sắc mặt trong nháy mắt trắng bệch như bụi, thân thể bị đánh bay, đồng thời nắm đấm bắt đầu vung lên, lồng nguyên khí vỡ nát từng khúc, một ngụm máu tươi cũng điên cuồng phun ra.
- Hổ Dược!
Hét lớn một tiếng, Hổ Mạch đã đánh tới, nguyên khí thuộc tính thổ màu đen cuộn trào mãnh liệt, quyền ảnh hắc sắc mang theo kình lực rất nặng, đã xuất hiện trước người Tô Dật.
Ô ô...
Trước một quyền, trong không khí đều vang vọng tiếng ô ô xé gió, tiếng chói tai hình thành cộng hưởng với không khí, như là cả không gian đều đang chấn động.
- Đến đây đi!
Cảm nhận được một quyền hung hãn của Hổ Mạch, Tô Dật như sớm có chuẩn bị, nguyên khí trong cơ thể phi nhanh, trong hai tròng mắt cũng xông lên chiến ý đặc biệt. Thuộc tính nguyên khí nhất thời chợt biến, một luồng nguyên khí thuộc tính thổ cũng tuôn ra, khí tức đột nhiên tăng vọt theo.
- Thất Thương quyền!
Gầm nhẹ một tiếng, gần như đồng thời, tay phải Tô Dật vung lên, nguyên khí hắc sắc bắt đầu khởi động. Nắm tay co lại đẩy ra, ẩn chứa kình phong vừa mạnh mẽ vừa dày nặng bỗng nhiên đánh vào nắm tay của người phía trước.
Ầm!
Hai quyền đột nhiên đụng thẳng vào nhau, nguyên khí va chạm, năng lượng như sấm sét vang vọng.
- Ù ù...
Bốn phía cát bay đá chạy, bụi bặm bị khuấy động, khe ở trên mặt đất ở xung quanh không ngừng mở rộng thế như mạng nhện lan ra.
Phụt...
Trong kình phong đáng sợ vang lên tiếng máu tươi phun ra, tiếp theo có một thân ảnh mập mạp từ trong kình phong bắn ngược ra, nặng nề rơi xuống đất.
Thân ảnh đó lăn mấy trượng sát mặt đất rồi đập vào một tảng đá lớn, lúc này mới ngừng lại.
Nhưng tảng đá lớn kia cũng chịu tấn công, suýt chút nữa đã bị vỡ.
Mọi ánh mắt đều nhìn về hướng thân ảnh kia bắn ngược, khi nhìn thấy người đó là ai, nhất thời mọi người đều lặng yên, chấn động.
Người bị bắn ngược ra đó chính là Hổ Mạch.
Chỉ thấy lúc này quần áo trên người Hổ Mạch dường như đã bị kình phong chấn động tới tan thành mảnh nhỏ, trước người có vết máu loang lổ, khóe miệng còn sót lại vết máu.
Da trong nắm tay của Hổ Mạch cũng đã nứt ra, máu chảy dạt dào, rõ ràng là bị nắm tay của Tô Dật đánh vỡ.
Có thể một chiêu đánh bại Hổ Mạch lại còn có thể làm quả đấm bị phá vỡ thành như vậy, sức chiến đấu cỡ này đáng sợ tới bậc nào!
Ở đây đều là những người trẻ tuổi không tầm thường, đạo lý dễ hiểu bậc này đều không khó để hiểu.
Hai huynh đệ Hổ Mạch, Hổ Dược đều chật vật chuyển động thân thể mềm nhũn, dường như muốn bò người lên, nhưng mấy lần cũng chưa thành công.
Người của Liệp Hổ bộ lạc chấn động hồi lâu vẫn không có cách nào hoàn hồn, đều quên tiến nên đỡ.
Từng ánh mắt của mọi người có mặt lập tức lần lượt rơi vào người Tô Dật.
Một thiếu niên gầy gò, thân hình lại vẫn như dãy núi, không chút sứt mẻ.
Vốn dĩ những ánh mắt coi thường của Liệp Hổ bộ lạc, lúc này nhất thời cảm thấy lạnh người từ tận đáy lòng.
Chẳng ai ngờ tới, người đứng thứ hai và thứ ba trong những người trẻ tuổi của Liệp Hổ bộ lạc, chỉ trong một chốc lại bị người ta đánh bại thảm hại như thế.
Một chiêu, chỉ một chiêu mà thôi, hai huynh đệ đã bị đánh bay!