Mọi người đều cười to, ánh mắt của Hổ Mạch, Hổ Dược cũng lập tức nhìn chằm chầm người Tô Dật.
Lúc này bao gồm cả thiếu niên thiếu nữ của Liệp Hổ bộ lạc, ánh mắt đều khiếp sợ nhìn Tô Dật.
Nhiều năm như vậy, thiếu niên dám không coi Hổ Mạch vào đâu như thế, người này tuyệt đối là người đầu tiên.
Sắc mặt của Hổ Mạch hoàn toàn trầm xuống, khóe mắt co lại.
Hổ Mạch từng gặp Tô Dật, ngày hôm qua ở cửa thung lũng chỉ nhìn thấy qua, người này là một ngoại lai.
- Ta biết ngươi, ngươi là ngoại lai!
Hổ Mạch nói, thần sắc ngày càng âm trầm, trong mắt có ánh sáng lạnh bắt đầu khởi động.
Nếu như người này là người của Linh Cổ Thôn, gã tối đa cũng chỉ có thể dạy dỗ một trận, không dám ra tay quá nặng.
Dù sao qua nhiều năm như vậy, đám thanh niên của Liệp Hổ bộ lạc, Man Hùng bộ lạc, Linh Cổ Thôn tuy có nhiều lần động thủ phân tranh nhưng trong lòng đều hiểu, cho dù là chiếm giữ ưu thế tuyệt đối, cũng không dám hạ thủ quá nặng.
Nhưng bây giờ, đây là một kẻ ngoại lai, tình huống lại không giống nữa.
- Mười chín năm qua, người dám nói với ta như thế, ngươi là người đầu tiên, cũng là người cuối cùng, cho nên ngày hôm nay bất kể thế nào ngươi cũng sẽ phải trở thành một phế nhân!
Câu nói của Hổ Mạch vừa dứt, trong thân thể tròn vo cũng có một luồng khí tức cường đại lan ra. Nguyên khí thuộc tính thổ màu đen nhàn nhạt tràn ra như nước thủy triều, chấn động bốn phía.
- Con cóc chẳng lẽ muốn cắn người?
Mắt Tô Dật nhìn Hổ Mạch, cười nhạt, trong lòng lại hơi kinh ngạc. Từ trong khí tức của Hổ Mạch thì dường như còn mạnh hơn so với Thượng Quan Minh Hậu, dường như đã tới tu vi Nguyên Huyền cảnh tứ trọng đỉnh.
Nhưng trong lòng Tô Dật hiểu, Hổ Mạch này tối đa cũng chỉ mạnh hơn Thượng Quan Minh Hậu một chút thôi, lấy chiến lực của mình thì không có vấn đề gì.
- Con cóc muốn cắn người...
- Ha ha ha...
Thiếu niên nam nữ của Linh Cổ Thôn lần thứ hai bật cười, đối mặt với khí tức hung bạo trên người Hổ Mạch lúc này lại không chút lo lắng nào.
Dịch Túc này tối qua dễ như trở bàn tay đánh bại được Thượng Quan Minh Hậu, Hổ Mạch này sợ là cũng sẽ không chiếm được bất cứ lợi ích gì.
- Tiểu tử, ngươi muốn tìm cái chết, có bản lĩnh thì đánh một trận!
Hổ Mạch gầm lên, sắc mặt tái nhợt, đã hoàn toàn nổi giận. Tiểu tử này lại không coi gã vào đâu như thế.
Tô Dật cất bước đi về phía trước ba bước, mắt nhìn Hổ Mạch rồi lập tức giơ tay lên phát động, nhắm thẳng vào Hổ Dược, nói:
- Nghe nói các ngươi là hai huynh đệ, cùng lên đi, để ta xem xem thực lực của Liệp Hổ bộ lạc thế nào.
Ách...
Sau khi Tô Dật nói xong, nhất thời thần sắc của đám thiếu nam thiếu nữ của Linh Cổ Thôn mới vừa bật cười bỗng trở nên yên lặng.
Mọi người nhìn Tô Dật, sắc mặt đều không khỏi ngầm lo lắng.
Người này muốn làm gì? Lại muốn đồng thời đối phó với Hổ Mạch và Hổ Dược sao?
Phải biết rằng nếu như Hổ Mạch liên thủ với Hổ Dược, sợ là có Thần Phong ca ở đây cũng không dám khinh thường.
Bốn người Thượng Quan Hề Vi, Thượng Quan Nham, Thượng Quan Diệp, Thượng Quan Ngọc cũng sửng sốt.
Thực lực của bất kỳ người nào trong hai người Hổ Mạch Hổ Dược đều trên Thượng Quan Minh Hậu.
Đặc biệt, Thượng Quan Hề Vi biết rõ, chỉ mình Hổ Dược cũng đã không kém nàng rồi, Hổ Mạch còn cao hơn nàng một chút.
Quan trọng hơn là huynh đệ Hổ Mạch Hổ Dược liên thủ, chiến lực sẽ bạo tăng.
Chỉ có điều suy nghĩ lại thì mấy người Thượng Quan Hề Vi, Thượng Quan Nham cũng không quá lo lắng.
Bởi vì trước đây U Hư Man Thiên Báo cấp bậc Yêu Huyền cảnh ngũ trọng đều bị người này thu phục dễ dàng.
Hai huynh đệ Hổ Mạch, Hổ Dược liên thủ dường như cũng khó giống như U Hư Man Thiên Báo tu vi Yêu Huyền cảnh ngũ trọng vậy.
Nghĩ vậy, khuôn mặt của Thượng Quan hề Vi cùng đám Thượng Quan Ngọc lần nữa nở ý cười, trong ánh mắt có thêm sự chờ mong.
Lúc này mọi người của Liệp Hổ bộ lạc cũng đều ngạc nhiên, mỗi người đều vô cùng kinh ngạc.
Thiếu niên ngoại lai này lại muốn đồng thời đối phó với Hổ Dược và Hổ Mạch, đang muốn chết sao?
- Tiểu tử, ngươi quá cuồng vọng rồi!
Nhìn thiếu niên ngoại lai lại nhằm thẳng vào mình, sắc mặt của Hổ Dược cũng hơi lạnh đi, trong cơ thể có nguyên khí bắt đầu khởi động, bàn chân bước một bước về phía trước, khí tức chấn động mang theo kình lực mạnh mẽ, cuốn hết về phía Tô Dật.
Khí tức cuộn sạch làm mặt đất cát bay đá chạy, thân hình của Tô Dật cũng không chút sứt mẻ nào, nhưng áo bào lại hơi bay lên.
Mắt nhìn Hổ Dược, khóe miệng Tô Dật vẽ lên một độ cung, hơi ngạo khí nói:
- Ngươi cùng lên với ca ca của ngươi đi, một mình ngươi sẽ không phải là đối thủ của ta.
Tô Dật không phải thật sự cuồng vọng mà Hổ Dược này chính xác không phải là địch thủ của mình, mình tu luyện Hỗn Nguyên Chí Tôn Công nên tự có chiến lực đấu vượt cấp.
Lúc này Tô Dật muốn đấu với Hổ Mạch, Hổ Dược, cũng muốn hiểu được thực lự của Liệp Hổ bộ lạc.
Tô Dật thật sự tò mò với nơi thế ngoại đào nguyên thần bí này, giao thủ với Hùng Liệt của Man Hùng bộ lạc, cũng từng luận bàn với Thượng Quan Minh Hậu của Linh Cổ Thôn, hiện tại chỉ còn lại Liệp Hổ bộ lạc.
Huống chi, Tô Dật vẫn luôn rèn luyện trong rừng rậm Man Yêu, khó có thể tiếp xúc với bạn cùng lứa tuổi.
Lần này đến nơi thế ngoại đào nguyên thần bí này nhìn thấy nhiều người bất phàm cùng thế hệ như vậy, cũng khơi dậy huyết khí phương cương trong lòng Tô Dật.
Nếu không có cách nào quét ngang cùng thế hệ, vậy sau này mình nói gì tới việc bước lên Thánh sơn, lần này cũng là một lần nghiệm chứng.
Đây không phải là ngang ngược, không phải kiêu ngạo cuồng vọng, đây là nghiệm chứng!
Thật là cuồng vọng!
Thiếu niên nam nữ của Liệp Hổ bộ lạc không nhịn được là run trong lòng, cuồng vọng bậc này sợ là có thể so sánh được với Hùng Chiến của Man Hùng bộ lạc.
- Lá gan thật là lớn!
- Đồng thời đối phó với Hổ Mạch, Hổ Dược, hắn có thể làm được chứ?
Thiếu niên nam nữ Linh Cổ Thôn thầm chắt lưỡi, trong lòng thấp thỏm. Mặc dù biết Tô Dật rất mạnh, Thượng Quan Minh Hậu cũng không phải đối thủ nhưng bây giờ lại muốn đồng thời đối phó với Hổ Dược, Hổ Mạch.
- Đối phó với ngươi, không cần ca ca của ta động thủ!
Hổ Dược nói, vừa dứt lời, trên người, khí thế cường hãn đã thể hiện hoàn toàn.
Nguyên Huyền cảnh tứ trọng đỉnh!
Cảm giác được khí tức của Hổ Dược, Thượng Quan Hề Vi khẽ nhíu mày, chân mày nhíu chặt.
Vốn dĩ nàng chỉ cảm thấy Hổ Dược sẽ không dưới nàng, nhưng lúc này Thượng Quan Hề Vi mới hiểu được, Hổ Dược có lẽ đã sắp tới Nguyên Huyền cảnh ngũ trọng, vượt qua cả nàng rồi.
- Ta nói rồi, một mình ngươi không phải đối thủ của ta!
Đối mặt với toàn bộ khí tức của Hổ Dược lúc này, thần sắc của Tô Dật vẫn bình tĩnh như thế, thần sắc trong mắt vẫn không đặt Hổ Dược trong mắt.
Đối mặt với thái độ của Tô Dật, tất cả mọi người của Liệp Hổ bộ lạc và Linh Cổ Thôn nhất thời yên tĩnh lại. Sao lại cảm thấy người này hơi quá cường bạo tự đại thế chứ?
Mắt nhìn thần sắc của Tô Dật, trong lòng Hổ Dược vốn giận dữ cùng bắt đầu xanh lét mặt, trong cơ thể có một luồng nguyên khsi thuộc tính hỏa bắt đầu khởi động. Áo bào phần phật, ánh mắt từng bước tỏa ra hàn quang.
- Muốn chết!
Khi giọng nói vừa dứt, xích quang của Hổ Dược nhưu thao, nóng cháy kinh người, bước chân bước về phía trước, tốc độ nhanh như tia chớp, cuồng bạo kinh người, trong nháy mắt đã tới trước người Tô Dật.
Khí tức đáng sợ cuộn sạch cát bay đá chạy trên đường, tảng đá hơn mười cân ở xung quanh cũng bị cuốn bay.
Nguyên khí trên một quyền đó tỏa ra ngoài như được bao vây một tầng minh hỏa, trong nháy mắt đánh về phía Tô Dật.
Thiếu niên nam nữ của Linh Cổ Thôn thấy khiếp sợ, thực lực của Hổ Dược lại mạnh mẽ như vậy, khí thế thể hiện ra giống như có thể cuốn lên bão táp, cường hãn đến đáng sợ!