- May mắn mà thôi.
Mất Tô Dật lộ ý cười, lúc này trong lòng cũng có chút thỏa mãn.
Đây là một lần nghiệm chứng chân chính, không phải là cùng với Man Yêu thú mà là cùng một võ giả.
Với thiên tư cùng thực lực của Thượng Quan Minh Hậu chứng minh đoạn thời gian này mình không uổng phí, tất cả ma luyện và trả giá đều đã có thu hoạch.
- Thắng thì thắng, đừng khách khí, cũng có thể mài giũa bọn nhóc con này một chút.
Thượng Quan Thanh Minh vỗ bả vai của Tô Dật, sau đó thần sắc nghiêm trang hơn chút, nói:
- Đi theo ta đi! Trưởng thôn cho mời, có một số việc cần phải thương lượng với ngươi một chút.
Nghe vậy, Tô Dật quay đầu lại. Trưởng thôn Thượng Quan Trình Nhã không biết dã rời khỏi quảng trường từ lúc này, ngay cả Thượng Quan Hề Vi cũng không thấy nữa.
Tô Dật gật đầu, đi theo Thượng Quan Thanh Minh rời đi.
Một lát sau đặt chân tới một đình viện, Tô Dật gặp được trưởng thôn cùng Thượng Quan Hề Vi mới rời khỏi quảng trường.
Lúc này ở đó còn có hai lão giả và một vị phu nhân trung niên.
Tô Dật liền chào hỏi mọi người, ba người này cũng đều là trưởng lão của Linh Cổ Thôn.
Lúc này mấy người đều đang quan sát U Hư Man Thiên Báo, nhìn thấy Tô Dật trở về thì ngẩng đầu, ánh mắt cũng lập tức nhìn Tô Dật.
- Tham kiến Thượng Quan nãi nãi, chư vị trưởng lão.
Tô Dật tiến lên, hơi hành lễ.
- Dịch Túc, ước định giữa ngươi và Hề Vi, Hề Vi đều đã nói cho ta biết rồi, tất cả cũng không có vấn đề, chỉ có điều có một số việc hiện tại muốn thương lượng với ngươi một chút.
Thượng Quan Trình Nhã nhìn Tô Dật.
- Mời Thượng Quan nãi nãi cứ nói.
Tô Dật gật đầu, trong lòng phỏng đoán, sợ là cũng có liên quan tới U Hư Man Thiên Báo.
Lập tức Tô Dật đã biết, như dự liệu trong lòng mình, tất cả đều có liên quan tới U Hư Man Thiên Báo.
Đương nhiên cũng có liên quan tới cuộc tỷ thí giữa Linh Cổ Thôn, Liệp Hổ bộ lạc và Man Hùng bộ lạc.
Như Tô Dật đã sớm biết trước đó, cuộc tỷ thí tổng cộng chia làm ba ván.
Ván đầu tiên, người trẻ tuổi hai mươi tuổi trở xuống của Linh Cổ Thôn, Liệp Hổ bộ lạc, Man Hùng bộ lạc, lấy tu vi cùng huyết mạch Man Yêu thú thu phục được từ ngoài thôn làm chuẩn, chọn ra một con mạnh nhất trong đó để so sánh, cấp bậc tu vi ngang hàng thì lấy huyết mạch để phân thắng thua.
Mà ván thứ hai, là phân thắng thua từ chiến lực của Man Yêu thú.
Nói như vậy, ván đầu tiên chiến thắng, ván thứ hai sẽ có xác suất sáu thành trở lên có thể tiếp tục chiến thắng.
Nhưng chuyện này cũng không phải là tuyệt đối, bất kỳ tình huống gì đều sẽ có ngoài ý muốn.
Từ cuộc đọ sức trước đó thì Man Yêu thú ván đầu tiên chiến thắng, ván thứ hai sẽ thực sự phải thực chiến, cũng không thiếu khả năng bị thua.
Ván thứ ba là người trẻ tuổi mạnh nhất của Linh Cổ Thôn, Liệp Hổ bộ lạc, Man Hùng bộ lạc quyết đấu với nhau.
Nếu trong ba ván thắng hai thì coi như thắng, nhưng nếu vừa vặn thì mỗi bên thắng một ván.
Cuối cùng sẽ quyết đấu thêm một ván nữa, lấy phương thức người thú phối hợp, chiến thắng được thì sẽ là người thắng cuối cùng.
U Hư Man Thiên Báo thắng ván đầu tiên, ván thứ hai tổ chức ở bảy ngày sau, đến lúc đó sợ là Man Hùng bộ lạc cùng Liệp Hổ bộ lạc đều sẽ nhìn chằm chằm vào U Hư Man Thiên Báo mà xuất thủ. Hắc Minh hổ yêu của Man Hùng bộ lạc cùng Xích Liệt Cuồng Hùng của Liệp Hổ bộ lạc mặc dù so ra thì huyết mạch hơi kém hơn U Hư Man Thiên Báo nhưng tu vi cũng không kém bao nhiêu. Trên người U Hư Man Thiên Báo còn có thương thế không nhẹ, đến lúc đó thắng bại sợ là khó định.
Thượng Quan Trình Nhã nhìn Tô Dật, nói:
- Cho nên trong thôn quyết định trong bảy ngày này sẽ lấy ra một vài đan dược và dược liệu giúp U Hư Man Thiên Báo khôi phục, cố gắng làm cho thực lực của U Hư Man Thiên Báo có thể tăng lên một chút, những đan dược và dược liệu này đều không cần ngươi phụ trách, chắc hẳn hiện tại Liệp Hổ bộ lạc và Man Hùng bộ lạc cũng đang toàn lực tăng cường cho Xích Liệt Cuồng Hùng cùng Hắc Minh Hổ Yêu, chúng ta không thể lạc hậu được.
- Đương nhiên, chuyện này không có vấn đề.
Tô Dật không chút do dự nhất thời gật đầu, đây chính là một chuyện tốt.
Có người muốn phụ trợ U Hư Man Thiên Báo, cung cấp đan dược và dược liệu, còn không cần mình phải phụ trách, chuyện tốt như thế nào sao có thể bỏ lỡ được, không cần phải tính toán nhiều.
- Nếu như U Hư Man Thiên Báo có thể thắng lợi trận thứ hai, điều kiện mà Hề Vi đồng ý với ngươi, trong thôn tất sẽ đảm bảo.
Thượng Quan Trình Nhã gật đầu nói.
- Đa tạ Thượng Quan nãi nãi.
Tô Dật có chút chờ mong, theo Thượng Quan Hề Vi tới Linh Cổ Thôn thế ngoại đào nguyên này chính là vì lợi ích mà Thượng Quan Hề Vi nói.
- Ván thứ hai bảy ngày sau mới bắt đầu, trong mấy ngày này ngươi có thể đi khắp nơi trong thôn, có chuyện gì đều có thể tìm Hề Vi.
Thượng Quan Trình Nhã nói, rất hiền lành, lập tức cùng các trưởng lão trong thôn mang theo U Hư Man Thiên Báo rời đi.
- Bảy ngày, dưới sự ủng hộ toàn lực của Linh Cổ Thôn, U Hư Man Thiên Báo sẽ có thể tăng tiến không ít.
Thượng Quan Thanh Minh vỗ vỗ bả vai của Tô Dật, cũng lập tức cáo từ rời đi.
Trong đình viện lớn như vậy ánh trăng như luyện, bao phủ một nam một nữ, tự dưng bầu không khí có vẻ hơi xấu hổ cùng yên lặng.
- Ngươi còn muốn đi về quảng trường sao?
Thượng Quan Hề Vi khẽ mở miệng, phá vỡ sự yên lặng.
- Không về đó nữa!
Tô Dật mỉm cười, mơ hồ có thể nghe được hướng qunarg trường có truyền tới tiếng ồn ào náo động. Chỉ có điều lúc này đột nhiên cảm thấy hơi váng đầu, dường như là vì uống nhiều rượu bách quả quá, bắt đầu hơi liêng biêng.
Vỗ đầu một cái, Tô Dật cười miễn cưỡng, nói:
- Rượu Bách quả có tác dụng chậm thật là mạnh.
- Rượu bách quả không phải thứ bình thường, đối với người có tu vi Nguyên Huyền cảnh có tác dụng cực lớn, đêm nay hình như ngươi đã uống không ít, nhanh chóng điều tức thổ nạp đi! Đây là lần đầu tiên ngươi uống rượu bách quả, lợi ích có được sẽ càng lớn hơn.
Thượng Quan Hề Vi hơi cười, cả đêm nàng đều để ý, chính mắt nhìn thấy người này đã uống không ít rượu bách quả.
Người đầu tiên uống rượu bách quả, lợi ích nhận được sẽ lớn nhất. Về sau uống nữa thì hiệu quả cũng lần sau kém hơn lần trước, chuyện này cũng rất bình thường. Bất kỳ thiên tài địa bảo nào cũng là như vậy.
Giống như là thuốc uống bình thường, khi trong cơ thể đã quen với thuốc đó thì dược hiệu cũng sẽ càng ngày càng kém.
- Ta về nhà đây!
Nghe vậy thì Tô Dật lập tức trở về nhà, đã có lợi ích cực lớn thì dĩ nhiên là không thể bỏ qua được.
Ngay hôm nay cũng bởi vì như thế nên Tô Dật cố ý uống không ít rượu bách quả.
Nhìn dáng vẻ Tô Dật vội vã trở về nhà dường như không có chuyện gì quan trọng hơn chuyện tu luyện, trong con ngươi của Thượng Quan hề Vi có một chút kinh ngạc.
Lập tức Thượng Quan Hề Vi như có suy nghĩ gì, sau một lát mới liên tục bước nhẹ, xoay người rời đi.
Còn Tô Dật thì đã về nhà, đây là Linh Cổ Thôn, không dám dễ dàng gọi không gian thần bí ra mà chỉ dám ngồi xếp bằng trên giường hẹp.
Cảm thấy đầu mình càng lúc càng mê man, rượu bách quả uống vào trong cơ thể đang từng bước hóa thành năng lượng mênh mông trong người, lan tỏa khắp người.
Rượu bách quả này ban đầu uống vào không giống rượu Vô Tình, thậm chí rất ôn hòa, chỉ có điều lúc này đang từng bước trở nên kịch liệt, tác dụng chậm quá mức cường liệt.
Vận Hỗn Nguyên Chí Tôn công, nhất thời Tô Dật bắt đầu luyện hóa năng lượng trong cơ thể.
Cũng không lâu lắm, quanh thân Tô Dật có ánh sáng lóe lên, bao phủ quanh thân lại.
Trong Linh Cổ Thôn, trên quảng trường còn rất náo nhiệt, có thiêu niên thiếu nữ trẻ tuổi đang quyết đấu.
Chỉ có điều sau khi Tô Dật quyết đấu với Thượng Quan Minh Hậu quá mức mạnh mẽ, tất cả trận quyết đấu sau đó đều không có cách nào làm cho bốn phía phấn chấn và hoan hô như vậy nữa.