Nghe lời nói của Tô Dật, ngoại trừ bốn người Thượng Quan Hề Vi, Thượng Quan Nham ra, mọi người có mặt đều ngạc nhiên. Thiếu niên Dịch Túc ngoại lai này dường như còn điên cuồng hơn trong tưởng tượng của bọn họ.
Thượng Quan Minh Hậu lại càng thêm kinh ngạc, sửng sốt một chút thì khóe miệng lướt qua ý lạnh, mắt nhìn Tô Dật trước mặt, nhẹ giọng nói:
- Nếu tự tin như vậy, ta đây cũng chỉ đành không khách khí, chờ lúc nữa nếu như ngươi muốn cầu xin tha thứ, ta sẽ hạ thủ nhẹ một chút, còn bây giờ, ngươi ra tay đi!
Sau một chữ của Thượng Quan Minh Hậu vừa dứt, từ trong cơ thể có một luồng nguyên khí hùng hồn dao động tràn ra ngoài, làm rung động trường sam.
Nhiệt độ trên quảng trường cũng nhất thời trở nên nóng bỏng.
Nguyên khí thuộc tính hỏa.
Ánh mắt của Tô Dật bình tĩnh không hành động gì, mắt nhìn Thượng Quan Minh Hậu, cười nhạt nói:
- Vẫn là ngươi xuất thủ trước đi! Nhường ngươi hai chiêu.
- Khẩu khí thật là lớn ...
- Nhường Minh Hậu ca hai chiêu, khẩu khí này cũng lớn quá rồi đó, Hề Vi tỉ tỉ cũng không dám đâu...
Khi câu nói của Tô Dật vừa dứt, bốn phía đều xôn xao.
Một vài cường giả, trưởng giả của Linh Cổ Thôn cũng đều động dung, khẩu khí này không phải bình thường, không khỏi quá ngông cuồng rồi.
Khuôn mặt của Thượng Quan Hề Vi hơi động, con ngươi nhìn Tô Dật cũng có phần kinh ngạc, dường như ngày hôm nay thiếu niên này có chút khác so với ngày bình thường.
Mắt Thượng Quan Minh Hậu nhìn Tô Dật, khóe mắt, khuôn mặt bắt đầu không nhịn được mà co giật. Nhìn tô dật làm như cố gắng nén sự tức giận trong lòng xuống, gật đầu nhẹ giọng nói:
- Được, ngươi ở xa tới là khách, ta đây sẽ làm như ngươi mong muốn...
Sau một chữ cuối cùng của Thượng Quan Minh Hậu, khí tức nóng bỏng trong quảng trường bỗng nhiên dao động. Trường sam phần phật tôn lên thân ảnh của Thượng Quan Minh Hậu, đột nhiên cơ thể gã như một tàn ảnh, trong nháy mắt lao thẳng tới Tô Dật.
Sau khi thân ảnh của Thượng Quan Minh Hậu hóa thành tàn ảnh, phát động tấn công, bên trong hai tròng mắt của Tô Dật cũng lập tức lóe lên ảnh sáng.
- Chủ muốn thế nào thì khách thế đó!
Cùng lúc với câu nói đó, dưới chân của Tô Dật cũng có nguyên khí bắt đầu khởi động.
Xoẹt...
Khi thân ảnh của Thượng Quan Minh Hậu xuất hiện nhanh như tia chớp, một quyền đánh ra rơi thẳng vào trên ngực của Tô Dật.
Trong một chớp mắt này, thiếu niên thiếu nữ trẻ tuổi ở bốn phía đều đều nở ý cười. Khẩu khí của Dịch Túc thật là lớn, nhưng sợ là cũng không chịu nổi một kích.
Nhưng bất đồng chính là lúc này ánh mắt của trưởng giả và cường giả của Linh Cổ Thôn lại đột nhiên hơi kinh ngạc, âm thầm khiếp sợ.
Sau khi Thượng Quan Minh Hậu đánh ra một quyền, khuôn mặt thần sắc vốn đang lãnh đạm, khi một quyền đánh lên ngực Tô Dật thì song đồng lập tức rụt lại, trong mắt là sự kinh ngạc.
Trong tầm mắt của Thượng Quan Minh Hậu, thân ảnh gầy gò mạnh mẽ rắn rỏi ở trước mặt gã như đã bị đánh nát, nhưng lại không hề có chút máu tươi nào văng ra.
Ngay sau đó, một thân ảnh gầy gò mạnh mẽ từng bước, từng bước hiện lên rõ ràng cách gã mấy trượng, hoàn hảo vô khuyết.
- Ồ...
Vốn dĩ đang vui vẻ, đám thiếu niên thiếu nữ trẻ tuổi vừa mới vui vẻ cao hứng quan sát, trong nháy mắt thần sắc đó đã bị sự kinh ngạc thay thế.
- Tốc độ thật nhanh, vũ kỹ thân pháp thuộc tính phong bất phàm!
Có trưởng lão Linh Cổ Thôn mắt lóe tinh quang, nhìn thấu manh mối, thân pháp của Tô Dật thật không đơn giản.
- Nhìn ngươi thật là nhanh!
Nhìn một chiêu thất bại của mình, Thượng Quan Minh Hậu cảm thấy nhục nhã, sắc mặt nhất thời trở nên lạnh lẽo. Thủ ấn trong tay nhanh chóng kết lại, nguyên khí dưới chân như nước thủy triều lao thẳng tới Tô Dật, đồng thời nguyên khí thuộc tính hỏa bao trùm bàn tay, một chưởng ấn đỏ đậm đã được kết thành.
- Hỏa Liệt Thiên La chưởng!
Sau khi quát một tiếng trầm thấp, thủ ấn trong tay Thượng Quan Minh Hậu nhất thời không ngừng đánh ra như thể hóa thành chưởng ấn rậm rạp chằng chịt, bao phủ quanh thân Tô Dật.
Đây là Hỏa Liệt Thiên La chưởng, một trong những tuyệt chiêu của Thượng Quan Minh Hậu, đã sớm được gã tu luyện tới tình trạng thuần thục, lúc này phối hợp với nguyên khí hùng hồn thi triển ra như hổ thêm cánh, uy năng cực kỳ mạnh mẽ.
Chưởng ấn chằng chịt nhất thời bao phủ Tô Dật, bao vây bốn phía Tô Dật.
Trong nháy mắt ngắn ngủi đó, chưởng ấn chằng chịt bao vây kín mít quanh thân Tô Dật, bốn phía đều là chưởng ấn nóng bỏng.
- Tuyệt chiêu của Minh Hậu ca, Dịch Túc này phải thua rồi!
Mắt nhìn chiêu thứ hai Thượng Quan Minh Hậu đã dùng tuyệt chiêu, trong mắt rất nhiều thanh niên ở xung quanh đều hiện lên vẻ hưng phấn.
Xoẹt...
Tốc độ di chuyển dưới chân Tô Dật nhanh hơn, nguyên khí bắt đầu khởi động, không sơ suất với chưởng ấn chằng chịt trước mắt, thân ảnh mình tự xuyên qua trong đó, nhìn như hung hiểm nhưng lại liên tục né tránh được.
Rầm rầm rầm...
Những chưởng ấn này thất bại, tạo thành phản ứng dây chuyền trong hư không, không ngừng nổ tung.
Khí tức nóng bỏng bị cuộn sạch, chấn động tới xung quanh đất rung núi chuyển, quảng trường chấn động.
Khi một chưởng ấn cuối cùng thất bại, thân ảnh của Tô Dật cũng lần thứ hai lưi ra phía sau. Áo bào khẽ nhúc nhích, sợi tóc nhẹ bay, sau lưng một đao một kiếm giao nhau, không chút sứt mẻ.
Nhìn Tô Dật lại bình yên vô sự, bầu không khí bốn phía tự dừng trở nên yên tĩnh.
Hai chiêu liên tục của Thượng Quan Minh Hậu đều thất bại, điều này làm cho đám thanh niên trẻ tuổi luôn xem trọng Thượng Quan Minh Hậu cũng cảm giác được chuyện này sợ là không phải nhờ vận may và sự ngẫu nhiên được.
Giữa quảng trường, Thượng Quan Hề Vi không cảm thấy kỳ quái, đôi mắt vẫn bình tĩnh nở ý cười.
Nhưng lúc này trong con ngươi của trưởng thôn Thượng Quan Trình Nhã lại có một tia sáng sáng lên, mắt nhìn trong sân, giống như là cảm thấy hứng thú.
- Tiểu tử, cứ trốn tránh mãi thì có gì tài ba, có bản lĩnh thì đánh chính diện đi!
Thượng Quan Minh Hậu nhìn chằm chằm Tô Dật, thần sắc khá khó coi.
Thượng Quan Minh Hậu cảm thấy tốc độ của tiểu tử kia tuyệt đối không bình thường, vẫn đang dựa vào tốc độ và thân pháp để né tránh.
- Không phải tránh, là đang nhường.
Tô Dật hơi ngước mắt lên, mắt nhìn Thượng Quan Minh Hậu, cười nhạt nói:
- Hai chiêu đã qua, vậy chủ muốn thế nào thì khách thế đó, để ta nhìn xem ngươi mạnh thế nào!
- Có bản lĩnh một chiêu này phân thắng thua đi!
Trong miệng Thượng Quan Minh Hậu nói ra một câu trầm thấp, đôi tay run lên nắm chặt song quyền. Lúc này nguyên khí trong cơ thể không giữ lại nữa mà bạo phát. Tu vi Nguyên Huyền cảnh tứ trọng cũng dồn hết sức.
Ầm!
Khí tức nóng bỏng bạo phát, lúc này Thượng Quan Minh Hậu không giữ lại gì, nguyên khí hùng hồn mang theo nhiệt nóng thuộc tính hỏa làm cho nhiệt độ của quảng trường tăng vọt.
Từng thủ ấn kết lại, hai tròng mắt của Thượng Quan Minh Hậu cũng hóa thành vẻ đỏ đậm, nguyên khí quanh thân ngưng lại vào thủ ấn, thế như cuồng triều dao động.
- Minh Hậu ca đang dùng lá bài mạnh nhất của mình!
Nhìn động tác của Thượng Quan Minh Hậu, những người trẻ tuổi có mặt vô cùng kinh ngạc, ánh mắt đại biến.
- Dịch Túc, có bản lĩnh thì tiếp Hỏa Bạo Cuồng Quyền của ta!
Tiếng quát vừa dứt, trong nháy mắt ngắn ngủi, thủ ấn của Thượng Quan Minh Hậu đã kết thành công, nguyên khí nóng bỏng hùng hồn ngưng tụ ở nắm tay, sau đó cánh tay run lên mang theo khí tức nóng bỏng như thủy triều, kình phong cường hãn xé rách không khí, một quyền đánh thẳng về phía Tô Dật.
- Gần đây Thượng Quan Minh Hậu tiến bộ không ít, quyền uy của Hỏa Bạo Cuồng Quyền cuồng bạo, cộng thêm công pháp tu luyện như hổ thêm cánh, gặp phải người có tu vi Nguyên Huyền cảnh tứ trọng thì cũng có thể đối kháng được.
Có trưởng giả của Linh Cổ Thôn tỏ ra tán thưởng, Thượng Quan Minh Hậu thân là người đứng trong ba vị trí đầu trong đám trẻ tuổi của Linh Cổ Thôn, tuyệt đối không phải chỉ là hư danh.
Ở một góc quảng trường, hai mắt của Thượng Quan Thần Phong nhìn một quyền của Thượng Quan Minh Hậu, nét mặt nghiêm nghị chăm chú ngồi đó quan sát.