Thần Đế

Chương 207: Ứng chiến

Chương Trước Chương Tiếp

Đó là Thượng Quan Minh Hậu, xếp hạng thứ ba trong đám trẻ tuổi của Linh Cổ Thôn, chỉ dưới hai người Thượng Quan Thần Phong cùng thượng Quan Hề Vi.

Ngoại trừ Thượng Quan Thần Phong cùng thượng Quan Hề Vi ra, trong đám trẻ tuổi không có ai là đối thủ của Thượng Quan Minh Hậu.

Lúc này ánh mắt của mấy người Thượng Quan Hề Vi, Thượng Quan Thần Phong, Thượng Quan Trình Nhã cũng đều nhìn vào Thượng Quan Minh Hậu.

Dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của tất cả mọi người, sắc mặt của Thượng Quan Minh Hậu trong bình tĩnh mang theo vài phần lợi hại, bước chân nhẹ nhàng khoan thai không nhanh không chậm đi lên giữa sân, thân thể thon dài tựa như một thanh trường mâu lợi hại.

- Minh Hậu ca muốn khiêu chiến với Thần Phong ca hay là Hề Vi tỷ?

Có thanh niên thấp giọng bàn tán, tu vi thực lực của Thượng Quan Minh Hậu cũng chỉ có thể khiêu chiến Thượng Quan Thần Phong hoặc Thượng Quan Hề Vi thôi.

Tô Dật đứng ở trên đôn đá, xuyên qua đám người chi chít nhấp nhô cũng đang quan sát Thượng Quan Minh Hậu, trong lòng chấn động. Có thể cảm giác được khí tức trên người thiếu niên này không hề tầm thường, sợ là không kém Thượng Quan Hề Vi bao nhiêu, nhưng tuổi còn không lớn hơn Thượng Quan Hề Vi.

Xem ra cũng có chút náo nhiệt.

Một vài trưởng lão và trưởng giả có mặt sau khi nhìn Thượng Quan Minh Hậu lên sân thì hơi sững sờ, sau đó trên khuôn mặt lập tức nở nụ cười, thậm chí là có chút chờ mong.

Dưới ánh mắt chờ mong của mọi người, muốn biết sau khi Thượng Quan Minh Hậu lên sân sẽ muốn khiêu chiến Thượng Quan Thần Phong hay là Thượng Quan Hề Vi.

Cho dù là Thượng Quan Minh Hậu khiêu chiến với ai cũng tuyệt đối là một trận tỷ thí đặc sắc.

- Trưởng thôn nãi nãi, hôm nay ta có thể tùy tiện tìm bất cứ ai để quyết đấu không?

Dưới con mắt nhìn chằm chằm của tất cả mọi người, Thượng Quan Minh Hậu nhìn bốn phía một vòng rồi lại cung kính hành lễ hỏi Thượng Quan Trình Nhã.

Sau khi nghe lời nói của Thượng Quan Minh Hậu, thôn dân có mặt đều có vẻ nghi hoặc.

Thượng Quan Trình Nhã mỉm cười gật đầu, nói:

- Đương nhiên, nếu ngươi muốn khiêu chiến với trưởng lão trong thôn cũng không có vấn đề, điều kiện tiên quyết là người mà ngươi khiêu chiến cũng cần phải đồng ý quyết chiến mới được.

- Ta hiểu rồi!

Thượng Quan Minh Hậu gật đầu với trưởng thôn nãi nãi, sau đó xoay người lại, hai tròng mắt sắc bén lúc này tràn ngập ánh sáng, mắt nhìn thẳng về một hướng.

Mọi người đều xôn xao, tất cả đều nhìn theo ánh mắt của Thượng Quan Minh Hậu.

Trong đám người thậm chí tự động tách ra rồi một con đường, từng ánh mắt cũng lập tức rơi lên người Tô Dật.

Tô Dật đang xem náo nhiệt, bỗng dưng lại cảm giác được ánh mắt của Thượng Quan Minh Hậu đứng giữa sân nhìn thẳng vào mình, một phát đã nhìn ngay ra mình, rõ ràng là sớm có chuẩn bị, có chuẩn bị mà đến.

- Là hắn...

- Lẽ nào Minh Hậu ca muốn khiêu chiến với Dịch Túc ngoại lai kia sao?

Có người nói nhỏ, vô cùng kinh ngạc.

- Thượng Quan Minh Hậu muốn khiêu chiến với Dịch Túc huynh đệ sao?

Ba người Thượng Quan Ngọc, Thượng Quan Nham, Thượng Quan Diệp đều ngơ ngác nhìn nhau.

- Có người muốn tự ngược đây!

Lập tức trong ánh mắt của ba người Thượng Quan Nham đều nở ý cười không có ý tốt.

Tô Dật đứng ở trên đôn đá, trong tay vẫn còn đang cầm thịt của yêu thú, bỗng dưng có cả trăm ánh mắt nhìn chăm chú vào mình, trong lòng cũng không khỏi sửng sốt.

Ánh mắt lợi hại của Thượng Quan Minh Hậu nhìn vào Tô Dật rồi dứt khoát nói:

- Nghe nói các hạ đánh bại Hùng Liệt của Man Hùng bộ lạc, cho nên thực lực đó cũng có thể đánh với ta một trận, ta là Thượng Quan Minh Hậu, ngày hôm nay muốn lãnh giáo với khách quý của Linh Cổ Thôn, đương nhiên, ngươi là khách quý của Linh Cổ Thôn, nếu như không có dũng khí đồng ý thì có thể từ chối.

Thượng Quan Minh Hậu nói là lãnh giáo, thực ra là muốn nghiệm chứng.

Thượng Quan Minh Hậu cũng không nói khiêu chiến là bởi vì gã cảm thấy đối phương còn chưa đủ để làm gã phải khiêu chiến.

- Xem ra, Thượng Quan Minh Hậu đến có chuẩn bị!

Trưởng giả của Linh Cổ Thôn có mặt đều nghe được, mắt hiện lên ý cười nhưng không ngăn cản.

Từng ánh mắt lập tức tò mò nhìn về phía Tô Dật. Bọn họ cũng muốn biết, người trẻ tuổi này có phải có thực lực đánh bại Hùng Liệt như lời đồn hay không.

Sắc mặt của Thượng Quan Trình Nhã cũng bình tĩnh như thường, trong mắt vẫn mang theo nụ cười thản nhiên.

Khi câu nói của Thượng Quan Minh Hậu vừa dứt, ánh mắt của một đám thanh niên trẻ tuổi cũng nhìn chăm chú vào Tô Dật, có người chờ mong, có người hoài nghi.

- Xem ra tuổi không lớn lắm, thật sự có thực lực đánh bại Hùng Liệt sao, ta không tin!

- Minh Hậu ca muốn ra tay phân biệt thật giả!

- Cũng không biết Dịch Túc có dám ứng chiến hay không!

Trong đám người, có người nói nhỏ.

Mắt Tô Dật nhìn Thượng Quan Minh Hậu, không nói gì, nhưng trong lòng thì miễn cưỡng cười.

- Các hạ, ngươi cũng có thể từ chối, chỉ cần ngươi từ chối thì ta sẽ lập tức kế thúc.

Nhìn Tô Dật không nói gì, Thượng Quan Minh Hậu nhìn vào mắt Tô Dật, nói vậy.

Trên mặt Thượng Quan Hề Vi cũng gượng cười, rất bất đắc dĩ.

Nàng biết Thượng Quan Minh Hậu đang cố ý, nếu Dịch Túc thực sự từ chối thì sau này ở Linh Cổ Thôn cũng sẽ không được coi như khách quý nữa.

Lấy truyền thống của Linh Cổ Thôn, trong việc trọng đại này nếu không dám ứng chiến, không chỉ thể hiện là người nhát gan mà còn là sự sỉ nhục cả đời không có cách nào rửa sạch.

- Đại ca, người này dường như muốn khiêu chiến với ngươi đó.

Tô Thiên Tước ôm vò rượu, đôi mắt nhỏ liếc qua Thượng Quan Minh Hậu một cái rồi chỉ lo nhậu nhẹt.

- Ha ha...

Tô Dật cười nhạt một tiếng, cầm thịt còn lại trong tay ném cho Tô Thiên Tước, sau đó hơi ngước mắt, nụ cười càng nhạt hơn, nói:

- Được rồi, chơi với ngươi vậy.

Tô Dật biết, sợ là mình không muốn cũng phải đánh một trận.

Thế giới này lấy võ vi tôn, ở trong thôn kinh khủng này cũng thế.

Tô Dật tự biết nếu hôm nay mình không ứng chiến, sợ là ngày sau mình sẽ không còn bất kỳ địa vị nào trong thôn này nữa.

Vèo... khi tiếng nói vừa dứt, huyền khí dưới chân Tô Dật bắt đầu khởi động, giẫm chân lên đôn đá một cái, thân ảnh nhất thời nhảy xuống, lập tức đến trước đám người.

Trong đám người, đã sớm tạo thành một con đường, Tô Dật cất bước đi vào sân.

Ánh mắt bốn phía hơi sững sờ, cũng bắt đầu hưng phấn.

- Hắc hắc, có người muốn bị hành hạ!

Ba người Thượng Quan Nham cười khà khà, ngồi xem kịch vui.

Bọn họ là người biết rõ thực lực của Tô Dật nhất.

Ngay từ đầu Thượng Quan Minh Hậu cũng không tin, lúc này còn có cơ hội kiểm chứng, bọn họ đương nhiên là mừng rỡ xem náo nhiệt.

- Minh Hậu ca cố lên!

- Minh Hậu ca nhất định sẽ chiến thắng!

...

Sau khi Tô Dật vào sân, một vài người trẻ tuổi ở bốn phía có người bắt đầu hò hét về phía Thượng Quan Minh Hậu.

Dù sao đây là Linh Cổ Thôn, hơn phân nửa mọi người đều hy vọng Thượng Quan Minh Hậu có thể thắng lợi.

Mắt nhìn Tô Dật đi tới trước, sau khi Thượng Quan Minh Hậu đánh giá thiếu niên gầy gò trước mặt, trên khuôn mặt có chút anh tuấn, ánh mắt lóe lên ý cười nhưng vẻ lợi hại không giảm, nói:

- Ngươi có thể dám ứng chiến đã làm ta hết ý rồi, chỉ có điều cho dù ngươi là khách quý của Linh Cổ Thôn ta, lúc nữa ta cũng sẽ không nhường ngươi đâu.

- Ra tay đi, cho dù ngươi liều mạng cũng sẽ không phải là đối thủ của ta.

Nhìn tên Thượng Quan Minh Hậu trước mặt, tuổi tác không kém bao nhiêu, giờ phút này bầu không khí cực kỳ náo nhiệt. Thân là thanh niên, máu nóng trong cơ thể Tô Dật cũng không nhịn được mà sôi trào.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 54%👉

Thành viên bố cáo️🏆️